TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1422

Liễu Ngọc Như lẳng lặng nghe, sau một hồi, nàng chậm rãi bảo, “Ta là

người làm ăn, chuyện của mọi người không liên quan đến ta.”

Lời này khiến Lạc Tử Thương cười ha ha, y vui vẻ vỗ chân, “Liễu phu

nhân, ngài thật sự chẳng biết nói dối.”

Liễu Ngọc Như vẫn giữ nguyên vẻ mặt điềm tĩnh. Lạc Tử Thương ngừng

cười, y dựa vào ghế mà chăm chú nhìn Liễu Ngọc Như và ôn hòa nói,
“Liễu phu nhân đã không nói thật vậy để ta nói thay ngài. Kế hoạch của
ngài là hợp tác ngắn hạn, lừa tiền của y trước rồi tính sổ với y sau.”

Liễu Ngọc Như nghe vậy cũng chẳng tỏ ra xấu hổ buồn bực vì bị vạch

trần. Lạc Tử Thương dõi theo Liễu Ngọc Như, chờ xem nàng phản ứng thế
nào. Sau một lúc lâu, Liễu Ngọc Như buông chén trà, lãnh đạm đáp, “Nói
huỵch toẹt ra như vậy làm thiếp thân cũng hơi ngượng.”

“Thế rốt cuộc,” ánh mắt Liễu Ngọc Như dừng trên người Lạc Tử

Thương, “quyết định của Lạc đại nhân là?”

“À, con người Lạc mỗ trời sinh ngỗ nghịch, nếu là người khác tới nói

chuyện thì Lạc mỗ phải suy nghĩ đã. Nhưng,” Lạc Tử Thương nhìn Liễu
Ngọc Như, thanh âm mềm mại, “nếu là Liễu lão bản, tại hạ cam tâm tình
nguyện bị lừa.”

“Ồ?” Liễu Ngọc Như bật cười. “Lạc đại nhân nói thật chứ?”

“Thật.”

Nghe y khẳng định, Liễu Ngọc Như nở nụ cười dịu dàng, “Hay ngài cân

nhắc bỏ thêm tiền đi, ta còn mấy cái công trình…”

Lạc Tử Thương ngớ người, ngay sau đó y nghe Liễu Ngọc Như bắt đầu

giới thiệu hạng mục khác đang thiếu tiền của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.