TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1423

Lạc Tử Thương mất một thời gian dài mới hoàn hồn, y giơ tay vỗ trán,

thống khổ than thở, “A, khó lừa Liễu lão bản quá.”

“Nếu đã không lừa được Lạc đại nhân vậy thiếp thân xin cáo từ.” �

Liễu Ngọc Như đứng dậy, Lạc Tử Thương không giữ nàng lại mà phái

người tiễn nàng về.

Chờ nàng khuất dạng, Lạc Tử Thương ở trong đại sảnh ngắm bức tranh

thủy mặc kia. Sau một hồi, y cúi đầu cười.

Liễu Ngọc Như ra khỏi Lạc phủ, nàng vừa lên xe ngựa đã thấy Cố Cửu

Tư ngồi trong đó.

Hắn mặc áo ngoài màu đỏ, áo trong màu trắng, tóc buộc quan vàng nạm

ngọc, tay cầm cây quạt vàng nhỏ, áo choàng đỏ của hắn còn thêu hoa cúc
bằng chỉ kim tuyến màu vàng. Nhìn hắn đúng là đẹp đến lóa mắt.

Dung mạo Cố Cửu Tư cực kỳ thích hợp với lối ăn diện thế này. Song hắn

vốn sở hữu sắc đẹp rực rỡ, nếu còn mặc trang phục như vậy thì quá chói
lòa, làm người ta không thể rời mắt khỏi hắn.

Liễu Ngọc Như ngẩn ngơ nhìn, Cố Cửu Tư quay đầu lại cười với nàng,

hắn ấm áp nói, “Ta nhớ nàng nên tới chờ nàng ra.”

Tai nghe những lời này, mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đẹp của hắn, làm tim

Liễu Ngọc Như bất giác đập loạn nhịp.

Nàng cười rồi cúi đầu nói, “Chúng ta về nhà thôi.”

Cố Cửu Tư đáp một tiếng và bảo Liễu Ngọc Như ngồi cạnh mình.

Liễu Ngọc Như ngồi xuống cạnh hắn, tay vẫn ôm bản vẽ. Lát sau, nàng

không nhịn được nữa mà bật cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.