TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 162

gia nghênh đón ta vào cửa, ngươi để cho ta thành thê tử của mình, thì ngươi
phải chịu trách nhiệm.”

“Đời ta đã bị cột chung với ngươi, những gì vốn thuộc về ta ngươi đều

phải trả lại! Ta muốn có một phu quân đủ sức đầu đội trời chân đạp đất,
nâng đỡ nghiệp lớn của gia tộc. Ta muốn phu quân của ta có thể bảo vệ ta
lẫn con ta. Người ta muốn không phải kẻ chỉ biết ăn uống chơi bời, gặp
chuyện thì nhút nhát dựa vào cha mẹ!”

“Những gì Diệp Thế An có thể làm tốt, ngươi cũng phải làm được.

Ngươi phải trả lại thứ ta đã mất. Ngươi về nhà cho ta, từ hôm nay trở đi,
nếu ngươi còn dám đến những nơi thượng vàng hạ cám như sòng bạc hay
thanh lâu,” Liễu Ngọc Như giẫm chân lên bàn, một tay túm cổ áo Cố Cửu
Tư, một tay đem đao gác lên cổ hắn, “ta không giết được ngươi thì ta sẽ
dùng đao này cắt cổ chết ở cổng chính Cố gia! Ngươi nghe rõ chưa?!”

“Tỉnh lại…” Cố Cửu Tư nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Liễu Ngọc Như, hắn

nuốt ngụm nước bọt. Hắn không dám nhiều lời, chỉ có thể vừa run rẩy vừa
cố gắng bình thản nói, “Ngươi…tỉnh táo lại đi.”

Diệp Thế An đứng ở ngoài cửa đã lấy lại tinh thần.

Hắn thở dài nhẹ nhõm.

Hắn biết rõ mình nên mau chóng rời đi.

Đoạn đối thoại này chứa lượng thông tin quá lớn, quá đáng sợ.

Hắn hoàn toàn không cần lo Ngọc Như muội muội yếu đuối trong tưởng

tượng của hắn bị Cố Cửu Tư đánh chết. Hiện tại hắn cần lo xem liệu hôm
nay Cố Cửu Tư có đổ máu ở Xuân Phong Lâu không.

Sau đó hắn ngẫm lại, nếu Cố Cửu Tư đổ máu tại Xuân Phong Lâu… Vậy

cứ để máu hắn bắn tung tóe đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.