TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 160

Diệp gia dù sao cũng quen biết Liễu gia, Liễu Ngọc Như còn là bạn tốt

của Diệp Vận, cũng là…vị hôn thê một thời của hắn. Cố Cửu Tư quá xấu
tính, chưa kể còn là một tiểu bá vương thích gây sự đánh nhau; hắn sợ nếu
Cố Cửu Tư động tay động chân thì Liễu Ngọc Như sẽ bị bắt nạt nên mới tới
xem. Ai ngờ vừa bước chân đến cửa phòng đã nghe thấy những lời này.

Hắn ngẩn người, nhất thời thấy hơi xấu hổ nhưng chưa kịp lùi bước đã

nghe Liễu Ngọc Như nói tiếp, “Ngươi có biết để gả vào Diệp gia, để gả cho
huynh ấy, ta đã cố gắng nhiều đến thế nào không?”

“Chưa đầy mười tuổi ta đã bắt đầu chú tâm học cách trở thành người mà

Diệp gia sẽ thích.” Nàng mở mắt ra, đôi mắt đỏ hoe. Cố Cửu Tư ngơ ngác
nhìn Liễu Ngọc Như. Hắn nhìn cô nương trước mặt dù nước mắt lã chã rơi
nhưng tư thái vẫn thanh nhã, hắn nghe nàng nói, “Ta đọc từng quyển sách
huynh ấy đọc, ta xem xét mỗi phong thư huynh ấy gửi về nhà, ta học thuộc
toàn bộ gia quy của Diệp gia, ta lén lút rèn luyện cầm kỳ thi họa, ta giả bộ
làm một tiểu thư khuê các. Ta nỗ lực nhiều năm như vậy, ta nghĩ mình sẽ
thành công, ta sẽ gả cho một lang quân như ý, cả đời này của ta sẽ gặt hái
thành quả tốt đẹp.”

“Ta sẽ cùng lang quân của mình tương kính như tân[3], cử án tề

mi[4]…”

Nàng đau đến mức khóc thành tiếng, “Nhưng ngươi, cả Cố gia các

ngươi, đã hoàn toàn hủy hoại ta!”

“Ta…” Cố Cửu Tư mở miệng.

“Ta biết các ngươi vô tội.” Liễu Ngọc Như cắt ngang lời hắn, “Ta biết

mình nên hận mẫu thân mềm yếu, thiếp thất lộng hành, phụ thân tham lam.
Cố gia các ngươi chẳng biết gì hết, nhưng ngươi là kẻ đã nói sẽ cưới ta.”

Nàng nhìn hắn chằm chặp, sắc mặt Cố Cửu Tư trở nên trắng bệch chỉ

trong nháy mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.