TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1732

Người hầu không đáp, hắn tiến lên rồi lấy một cái hộp từ trong tay áo ra

và đặt trước mặt Tần Nam.

“Tần đại nhân, thư của ngài.”

Tần Nam bình tĩnh nhìn cái hộp, thậm chí trên mặt ông còn thấp thoáng

sự thấu hiểu.

Ông cười chua chát một tiếng rồi mở hộp ra.

Trong hộp là trâm cài của mẫu thân ông, là chiếc trâm bà luôn mang theo

bên mình.

“Đại nhân bảo trong lòng ngài hiểu rõ,” giọng người hầu đứng phía sau

thật thản nhiên, “nên và không nên nói cái gì. Đại nhân còn nhắn nhủ sức
khỏe Tần lão phu nhân suy yếu vì một mình cực khổ nuôi nấng Tần đại
nhân hết nửa đời người, mong Tần đại nhân hãy ghi nhớ ơn sinh thành.”

Bàn tay cầm trâm của Tần Nam khẽ run.

“Lão ta muốn gì? Món đồ trong tay ta?”

“Đại nhân biết rõ thứ ngài đang nắm giữ,” người hầu bình thản nói, “sau

khi Phó Bảo Nguyên bị xử trảm, đại nhân sẽ phái người hỗ trợ ngài đi
Đông Đô cáo ngự trạng.”

“Tố cáo chuyện gì?”

“Cố Cửu Tư lẫn Lý Ngọc Xương từ chối tiếp nhận chứng cứ và cố ý giết

hại trung thần của triều đình, việc này không xứng để Tần đại nhân đích
thân tới Đông Đô cáo ngự trạng sao?”

Người hầu khẽ cười, “Tần đại nhân, không ai có thể trong sạch cả đời.

Đã hai mươi năm rồi, ngài và Phó Bảo Nguyên cũng nên trở thành quan
viên Vĩnh Châu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.