TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1843

“Kẻ có tội phải đền tội, người vô tội được khen thưởng. Vương thị làm

ác bá hoành hành tại Vĩnh Châu gần trăm năm, hôm nay Cố mỗ quyết lấy
máu tẩy sạch trời xanh. Bá tánh Vĩnh Châu không phải sâu bọ, cớ sao lại bị
giẫm đạp? Còn Vương thị, Vĩnh Châu loạn; diệt Vương thị, ngày thái bình
của Vĩnh Châu đã tới!”

Cố Cửu Tư nhanh chóng viết xong, hắn giao cho mọi người rồi căn dặn,

“Có bao nhiêu giấy thì sao chép bấy nhiêu bản. Chuẩn bị diều lẫn đèn
Khổng Minh, dùng mực đỏ viết lên đấy hai chữ “giết” và “Vương” cho ta.”

Mọi người gật đầu, Từ La đã đại khái hiểu kế hoạch của Cố Cửu Tư.

Nhưng hắn vừa sao chép Vấn Tội Thư vừa nhíu mày, “Đại nhân, ta hiểu ý
ngài, có điều câu cuối này là sao?”

Từ La chỉ câu cuối cùng Cố Cửu Tư viết trên giấy:

Đừng sợ, ta tới đây.

Câu này lạc lõng giữa bài Vấn Tội Thư hùng hồn. Cố Cửu Tư giơ tay

đập đầu Từ La, lạnh lùng bảo, “Hỏi lắm thế, lo sao chép đi.”

Dựa theo kế hoạch của Cố Cửu Tư, mọi người phân công nhau hành

động.

Khi hoàng hôn, rốt cuộc đã tìm đủ năm trăm dân làng. Song nhiều người

nghe đồn chỉ cần hô hào là có tiền nên háo hức đi theo, thành thử số lượng
người vượt quá một ngàn.

Từ La hơi lo lắng, hắn thận trọng hỏi, “Thế này có nhiều người quá

không?”

“Không sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.