TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1973

Liễu Ngọc Như nghĩ sơ sơ cũng hiểu nguyên nhân Tần Uyển Chi hiếm

khi đến thăm bọn họ; hẳn là vì Chu phu nhân không cho phép. Nàng thầm
thở dài nhưng chẳng tiện hỏi thăm, vì thế nàng ngồi đối diện Tần Uyển Chi
và vừa nhìn bụng nàng ấy vừa gợi chuyện, “Tẩu mang thai mà không sớm
báo cho chúng ta biết, bụng này chắc gần sáu tháng rồi nhỉ?”

“Sắp chín tháng,” Tần Uyển Chi mỉm cười, “sau khi các ngươi đi mới

biết. Viết thư chỉ để báo chuyện này cũng hơi kỳ, đúng không?”

Tần Uyển Chi thoáng nhìn bụng Liễu Ngọc Như, nàng ấy hỏi, “Các

ngươi chưa có à?”

“Có chớ,” Cố Cửu Tư nhanh nhảu chen ngang như đang dâng hiến báu

vật, “hơn năm tháng rồi!”

“Chàng ra ngoài phụ dán câu đối đi.”

Liễu Ngọc Như trừng mắt nhìn Cố Cửu Tư, hắn rụt đầu như sợ nàng lắm

và cuống quít phân bua, “Hôm qua ta dán rồi.”

“Hôm qua dán ở nội viện,” Liễu Ngọc Như phản bác ngay, “cổng chính

hôm nay mới dán, đi mau lên.”

Sau khi Cố Cửu Tư bị đuổi đi, Liễu Ngọc Như mới trò chuyện đàng

hoàng với Tần Uyển Chi. Hai người thật ra không thân lắm nhưng Tần
Uyển Chi đã lâu chẳng tán gẫu cùng ai, còn Liễu Ngọc Như lại nể mặt Chu
Diệp nên bọn họ đối đáp qua lại cũng được một lúc lâu.

Đến buổi trưa, Tần Uyển Chi nhìn sắc trời rồi bảo, “Ta phải về thôi,

không bà bà lại trách mắng.”

Liễu Ngọc Như đâu dám can thiệp chuyện nhà người khác, nàng chỉ biết

an ủi, “Chờ đến lúc đứa trẻ chào đời là tẩu có thể sống yên ổn tại U Châu
cùng Chu đại ca.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.