TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2309

“Ta biết.” Cố Cửu Tư gật gù. “Vì thế cần mở rộng tất cả cổng thành,

đồng thời gom mười hộ dân thành một tổ và các tổ phải được sắp xếp trật
tự để tốc độ sơ tán nhanh hơn.”

“Sau khi sơ tán thì bá tánh ở đâu?”

“Núi Thanh Đồng ở ngoại ô. Ta đã chuẩn bị lều trại lẫn lương thực, vị trí

này nằm ven sông nên có sẵn nguồn nước.”

“Một đêm là không đủ,” Giang Hà quả quyết bảo.

Cố Cửu Tư bình tĩnh nói, “Ta sẽ cố gắng tận dụng thời gian hết mức.”

Hắn ngước nhìn Giang Hà. “Sơ tán bá tánh chỉ để bảo đảm an toàn thôi
nhưng ta phải khiến người Chu gia xuống ngựa mà vào Đông Đô.”

Chỉ khi Chu gia xuống ngựa vào Đông Đô mới có thể khống chế quân

đội và cứu Đông Đô khỏi thảm họa.

Giang Hà trầm mặc giây lát rồi gật đầu, “Đã hiểu, ta sẽ báo với Tây

Phượng ngay.”

Giang Hà phái người gửi tin đến gián điệp trong cung để người này

truyền lời cho Tây Phượng.

Lúc này Tây Phượng đang ở trong sân, còn Phạm Ngọc thảo luận công

việc cùng Lạc Tử Thương.

Từ ngày vào cung, nàng ấy và Phạm Ngọc như hình với bóng. Song Lạc

Tử Thương vác khuôn mặt nặng nề tới, hơn nữa cấm tuyệt đối mọi người
lảng vảng trong lúc hai người nói chuyện. Vì vậy Phạm Ngọc mới để Tây
Phượng ra ngoài sân.

Tây Phượng hái lá cây và lật qua lật lại chiếc lá trong tay mình. Tại nội

điện[1], Phạm Ngọc chống cằm nhìn Lạc Tử Thương, “Hắn đã xuất hiện ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.