TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2310

Đông Đô mà ngươi vẫn để hắn chạy thoát?”

Lạc Tử Thương cảm thấy nỗi bất an dâng lên nhưng chỉ biết đáp, “Cố

Cửu Tư không đơn độc, hắn nhất định có rất nhiều vây cánh…”

“Trẫm cần nghe ngươi nói nhảm chắc?!”

Phạm Ngọc quát mắng, “Trẫm muốn bắt hắn! Cố Cửu Tư chẳng những

tới Đông Đô mà còn gặp đám người Vi Đạt Thành, không bắt được hắn thì
ngươi có tích sự gì chứ!”

Phạm Ngọc đứng dậy, hắn chắp tay sau lưng và nôn nóng lẩm bẩm, “Cố

Cửu Tư đã gặp bọn họ nên dĩ nhiên tin tức về Dự Châu cũng truyền tới tai
họ. Ngươi nghĩ bọn họ còn hướng về trẫm không?”

Lạc Tử Thương đứng yên tại chỗ, Phạm Ngọc thấy y không trả lời liền

cười chế giễu, “Sao ngậm chặt miệng thế? Không cam đoan ngươi sẽ bảo
vệ trẫm à? Lúc trước ngươi luôn miệng khuyên trẫm phế nội các rồi hứa
hẹn sẽ dùng sức mạnh to lớn của Dương Châu để trợ giúp trẫm. Giờ thì sao
hả?!”

Phạm Ngọc rống, hắn chộp đại đồ vật gần đấy và ném về phía Lạc Tử

Thương. Hắn vừa ném vừa giận dữ gào, “Ngươi còn không giữ nổi Dương
Châu! Mất Dương Châu thì phải dựa vào ba vị này nhưng ngươi cũng chả
trông chừng chu đáo, để Cố Cửu Tư có cơ hội lợi dụng. Dương Huy háo
sắc, Vi Đạt Thành tham tiền, Tư Mã Nam gió chiều nào theo chiều nấy, bọn
họ mà tạo phản cùng Chu Cao Lãng thì làm sao bây giờ? Làm sao bây
giờ!”

“Bệ hạ!”

Hắn ném đồ khiến Lạc Tử Thương hết chịu nổi, y đột ngột quát một

tiếng. Phạm Ngọc phát hoảng vì tiếng “bệ hạ” này; Lạc Tử Thương lạnh
lùng nhìn hắn, ánh mắt mang theo cơn khát máu làm nội tâm Phạm Ngọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.