TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 42

Có người mở đầu nên mọi người đều bắt chước theo. Cố Cửu Tư cũng

không nhiều lời, cầm quạt căn dặn gã sai vặt ở lại trả tiền rồi dẫn Dương
Văn Xương với Trần Tầm rời đi. Đến bên cạnh Liễu Ngọc Như, hắn đánh
giá nàng từ trên xuống dưới, hất cằm nói, “Đứng đây làm gì? Đi chọn đi.”

Liễu Ngọc Như ngẩn người, Cố Cửu Tư nhướn mày, “Xem thường ta à?”

“Không dám, chỉ là…”

Nàng chưa dứt lời, Cố Cửu Tư đột nhiên ném một hộp son phấn cho

nàng. “Cầm đi, rồi chọn thêm mấy hộp. Về sau gả cho Diệp Thế An,” hắn
hạ thấp giọng, đôi mắt xinh đẹp sáng rọi, nghiêm túc nói, “thay ta xử lý hắn
cho tốt, hửm?”

Nói xong, hắn cười sằng sặc rồi mang người đi.

Liễu Ngọc Như đứng sững tại chỗ, tay cầm hộp son phấn, đầu ngơ ngác

nghĩ về cái nhướn mày ban nãy của Cố Cửu Tư.

Hộp son phấn này đúng là loại trước đó nàng không nỡ mua.

Khi Cố Cửu Tư rời khỏi cửa hàng, Dương Văn Xương thấy hắn cư xử lạ

lùng bèn chất vấn, “Ngươi mua son phấn cho các nàng làm gì?”

“Cũng không dễ dàng.” Cố Cửu Tư phe phẩy cây quạt.

Trần Tầm thấy lạ nên hỏi, “Cái gì không dễ dàng?”

Cố Cửu Tư thở dài, có đôi phần thương hại đáp, “Vừa rồi khi nàng ta hạ

mình xin lỗi, ta chợt thấy cô nương này chả đáng ghét đến vậy.”

Hắn giơ tay lật quạt che khuất ánh mặt trời trên đỉnh đầu, mắt nhìn về

phía chuông gió treo ở mái hiên Xuân Phong Lâu. Hắn cau mày nói, “Ta
chợt nghĩ, bắt nạt nàng ta như vậy cũng hơi ác độc. Rốt cuộc,” Cố Cửu Tư
mấp máy môi, “nàng ta sống không dễ dàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.