TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 492

Chu Diệp ngượng ngùng nói với Liễu Ngọc Như, “Đệ muội, cửa hàng

đưa các ngươi đều do quan phủ chúng ta thu từ trong tay bá tánh. Kim
ngạch có hạn, cửa hiệu mặt tiền tốt đều quá quý giá, chúng ta không thể
mạnh tay trưng thu. Đây đã là cửa hàng mặt tiền tốt nhất có thể, ta biết…”

“Không sao, không sao.” Liễu Ngọc Như thấy Chu Diệp càng lúc càng

hổ thẹn bèn nhanh chóng an ủi, “Chu đại ca đã cố hết sức, hơn nữa vị trí
này đâu tồi, huynh đừng tự trách.”

“Phải đấy.” Cố Cửu Tư đứng một bên cười, “Chu huynh quan tâm quá

mức thôi. Ta thấy vị trí này phong thủy tốt, là nơi thu hút tiền tài.”

Chu Diệp miễn cưỡng cười rồi bảo, “À còn nữa, Cửu Tư không thích

buôn bán, ta thay Cửu Tư tìm chức vụ. Cửu Tư cứ làm đã, sau một thời
gian tích lũy kinh nghiệm thì tìm lý do rồi thăng chức.”

“Thế thì tốt quá,” Cố Cửu Tư vừa cười vừa liếc nhìn Liễu Ngọc Như, “ta

mà cứ rảnh rỗi ở nhà khéo nàng ấy sẽ ức hiếp ta mất, nói là ta ăn bám.”

“Nói hươu nói vượn,” Liễu Ngọc Như ngượng ngùng, lí nhí phản bác.

Chu Diệp bật cười. Hắn giao khế đất, chìa khóa, cùng một loạt đồ vật

khác cho Liễu Ngọc Như rồi nói, “Ta chúc Liễu lão bản tiền vô như nước.”

Liễu Ngọc Như cáo biệt Chu Diệp, trên đường về nàng hơi rầu rĩ.

Nói thì dễ nghe nhưng vị trí hẻo lánh như vậy khẳng định sẽ ảnh hưởng

tới kinh doanh. Nàng phải tìm biện pháp mới được.

Nàng trái lo phải nghĩ, ban đêm cứ trằn trọc. Cố Cửu Tư thấy thế bèn

chậm rãi mở mắt, nhìn nàng mà nói, “Ngươi đừng lo, sẽ luôn có cách.”

“Chờ nghĩ ra cách thì chả biết đã tốn bao nhiêu tiền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.