TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 511

Tiếng rống này của nàng có lẽ là thanh âm lớn nhất trong đời mà miệng

nàng phát ra.

Đỗ đại nương duỗi tay muốn giật chổi từ tay Liễu Ngọc Như song động

tác của nàng vô cùng linh hoạt; nàng dùng chân đá, bắt đầu đánh nhau với
Đỗ đại nương.

Các cô nương ở đây nhìn dáng vẻ liều mạng của Liễu Ngọc Như bèn rối

rít giải tán.

Đỗ đại nương bị nàng đuổi đánh, bà ta vừa chạy vừa kêu, “Ta lớn tuổi

như vậy mà ngươi cũng xuống tay, ngươi là đồ phụ nhân ti tiện, tâm địa rắn
rết!”

“Vẫn tốt hơn miệng chó của ngươi!”

Liễu Ngọc Như lập tức đánh trả, giận dữ nói, “Ngoài mắng chửi ngươi

còn biết làm gì?! Dẫn theo kỹ nữ mà dám đến chỗ chúng ta gây rối, ngươi
coi ta là quả hồng mềm dễ bóp chắc?!”

“Nếu ngươi có lý vậy để nàng ta cùng ta đi kiểm tra! Các ngươi mua

hàng của chúng ta? Dùng loại son phấn nào, dùng như thế nào, tại sao lại
nổi u. Hàng của chúng ta không phải ai cũng có thể mua, ngươi nói ngươi
mua vậy đưa bằng chứng ra đây! Ngươi không dám đưa, cũng chẳng dám
đi khám bệnh, chỉ dám đứng ở cửa la lối khóc lóc, còn không phải do
Dương Nhứ bảo ngươi tới diễn kịch gây sự sao?”

“Cao tuổi rồi, không kiếm nổi tiền, chỉ biết chơi trò lòng dạ hẹp hòi;

đáng đời ở tuổi này còn phải sống chật vật như thế. Loại người như ngươi
và Dương Nhứ sẽ nghèo cả đời! Đã nghèo, đã già, còn ác độc, nhìn mặt các
ngươi đủ khiến ta ghê tởm!”

“Con đĩ nhỏ mồm mép giảo hoạt, bà già này sắp tin ngươi tới nơi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.