TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 56

“Ngài yên tâm.” Ấn Hồng cười, “Diệp công tử sẽ mau chóng về thôi.”

Nói rồi Ấn Hồng nhỏ giọng tiếp lời, “Mau chóng về để cưới ngài!”

“Đừng nói bừa!” Liễu Ngọc Như đẩy nàng ấy song ý cười không giảm.

Nàng thi thoảng cũng lén lút giải phóng chút tính cách chân thật của mình,
Ấn Hồng biết hết. Hai người đùa giỡn xong Liễu Ngọc Như mới rửa mặt đi
ngủ. Trước khi ngủ, nàng mở to mắt nhìn quyển sách bên cạnh. Nàng bất
giác nhịn chẳng được mà thì thầm, “Diệp công tử, huynh mau mau trở về.
Đời này của ta đều dựa vào huynh.”

Dứt lời, nàng ôm quyển sách vào lòng, tựa như ôm chặt kỳ vọng của

chính mình.

Sáng sớm hôm sau, Liễu Ngọc Như thức dậy như thường lệ. Nàng bắt

đầu ngày mới bằng việc tập viết chữ nhưng chưa được bao lâu thì nghe bên
ngoài ầm ĩ. Nàng thấy kỳ lạ bèn bảo Ấn Hồng, “Ngươi đi xem sao lại thế
này?”

Ấn Hồng dạ vâng, song mới đi một lát đã quay về báo, “Tiểu thư, thị vệ

canh giữ bên ngoài nói ngài bị cấm túc nên ta cũng không thể đi ra. Hắn đã
tìm người đi thay, tí nữa sẽ về nói lại cho chúng ta biết.”

Liễu Ngọc Như gật đầu, trong lòng bất an không thôi. Lát sau, bên ngoài

mang cơm sáng tới. Liễu Ngọc Như nói với thị nữ đưa cơm, “Làm phiền
ngươi báo Nguyệt di nương một tiếng, ta muốn gặp mẫu thân, hỏi xem bà
ấy có đồng ý không.”

Thị nữ đáp ứng rồi lui xuống. Liễu Ngọc Như chờ trong phòng, Ấn Hồng

khuyên nàng, “Tiểu thư, hay là ngài cứ ăn trước đi. Ăn xong hẵng chờ
tiếp.”

Liễu Ngọc Như biết Ấn Hồng nói đúng, không thể chưa có chuyện gì

xảy ra mà đã luống cuống. Vì thế nàng ra vẻ trấn định dùng cơm sáng rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.