TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 672

Nàng chuẩn bị cả một quyển sách ghi chép giá cả hàng ngày của nợ U

Châu. Mỗi ngày Cố Cửu Tư trở về là thấy Liễu Ngọc Như ngồi trong
phòng, bàn tính nhỏ kêu lạch cạch mãi không ngừng.

Xong chuyện tiền nong, Cố Cửu Tư bắt đầu xử lý công việc hành chính

của toàn thành Vọng Đô.

Vọng Đô tuy thuộc cấp huyện nhưng lại là thủ phủ của U Châu; các nhân

vật nổi tiếng ở mảng thương nghiệp chính trị, rồi quan lại quyền quý đều tụ
tập nơi đây. Cố Cửu Tư mỗi ngày nhìn lên trên là thấy án mạng và giết
người, nhìn xuống dưới thì là chó mất rồi gà chạy, nhìn bên phải là tài
chính lẫn nông thương, bên trái lại là xây thành rồi giáo dục. Lúc trước hắn
toàn tâm toàn ý lo vụ tiền nong nên chỉ quản lý qua loa mấy chuyện này,
hiện giờ rảnh tay thì hắn phải trông coi nghiêm ngặt.

Vì vậy ngày nào hắn cũng bận đến mức chân không chạm đất. Về nhà cứ

nghĩ sẽ thấy Liễu Ngọc Như đang say giấc chờ hắn, ai dè hắn kinh ngạc
phát hiện nương tử của mình còn bận rộn gấp bội!

Khi hắn về, Liễu Ngọc Như đang gảy bàn tính.

Tắm rửa xong, Liễu Ngọc Như vẫn đang gảy bàn tính.

Hắn lau khô tóc, nằm trên giường rồi kéo quần áo ra, hắn gọi Liễu Ngọc

Như, “Ngọc Như.”

Liễu Ngọc Như nhìn thoáng qua, nàng vừa bình tĩnh vừa quyết đoán nói,

“Ngươi ngủ trước đi, ta còn phải tính xem mua thế nào mới có lời.”

Cố Cửu Tư: …

Tiền tài che mắt Liễu Ngọc Như, khiến nàng ngó lơ mọi mỹ nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.