TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 747

Thẩm Minh vừa vào cửa liền rót trà rồi nói, “Ta chạy khắp Dương Châu

mới biết Lạc Tử Thương từ đâu tới.”

Liễu Ngọc Như nghe vậy bèn nhanh chóng quay đầu lại, “Y từ đâu tới?”

“Thật ra không ai biết hết, ta chạy đi hỏi khắp nơi, cuối cùng trời xanh

không phụ lòng người. Ta gặp một lão già ăn mày tại miếu Thành Hoàng,
lão nói khuôn mặt Lạc Tử Thương cực kỳ giống một tiểu ăn mày từng sống
tại miếu Thành Hoàng. Tiểu ăn mày này được một lão ăn mày nhặt trước
cửa miếu, tên là Lai Phúc.”

Cái tên khiến Ấn Hồng không nhịn cười được, nàng ấy nhỏ giọng hỏi,

“Đây không phải tên chó sao?”

“Bọn họ đều sinh ra trong gia đình nghèo khổ.” Thẩm Minh trừng mắt

nhìn Ấn Hồng, “Ngươi cho rằng ai cũng am hiểu kinh thư chắc? Bọn họ chỉ
muốn đặt một cái tên may mắn cho con cháu.”

“Sau đó thì sao?” Liễu Ngọc Như cắt ngang lời Thẩm Minh, “Tiểu ăn

mày kia có vấn đề gì?”

“Lão ăn mày nuôi đứa bé này đến năm sáu tuổi thì chết. Đứa bé sống ở

miếu Thành Hoàng tới năm mười hai tuổi rồi đột nhiên biến mất. Lão ăn
mày ta tìm được nói tên Lạc Tử Thương trông giống đứa bé đó vô cùng.”

“Chẳng qua là diện mạo tương tự, sao ngươi dám chắc đây là Lạc Tử

Thương?” Liễu Ngọc Như nhíu mày.

Thẩm Minh uống ngụm trà rồi nói tiếp, “Nghe ta nói hết đã. Chỉ diện

mạo tương tự dĩ nhiên không đủ để kết luận. Nhưng có một ăn mày ở miếu
Thành Hoàng nhận ra y và muốn kết thân nên đã tới chào hỏi. Kết quả đêm
hôm ấy, một đám sát thủ xuất hiện, những ăn mày năm xưa tại miếu Thành
Hoàng đều chết sạch. Lão ăn mày kia vắng mặt nên mới chạy thoát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.