TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 768

“Được,” Diệp Thế An đồng ý. “Đa tạ.”

Tiếng cảm ơn của hắn bình thản lại mệt mỏi, Liễu Ngọc Như nghe được

sự chật vật trong lời hắn nói. Nàng nhớ đến dáng vẻ khí phách hăng hái
năm xưa của Diệp Thế An khi hắn là thủ khoa Dương Châu mà cảm thấy
khó chịu.

“Diệp ca ca…”

Nàng khàn khàn cất tiếng, muốn khuyên vài câu nhưng chẳng biết nên

nói gì. Khuyên nhủ thì sợ mạo phạm, nhưng im lặng nhìn dáng vẻ người
này một mình gánh vác tất cả lại làm nàng cảm thấy quá cay đắng.

Diệp Thế An yên tĩnh đứng đấy, chờ câu tiếp theo của nàng. Liễu Ngọc

Như nhắm mắt, rốt cuộc nàng nhặt mũ lên rồi nói, “Ta ra ngoài chuẩn bị
trước, hoàng hôn gặp lại.”

Dứt lời, Liễu Ngọc Như đội mũ có rèm và vội vàng xoay người bỏ đi.

Thẩm Minh đứng dưới lầu, thấy Liễu Ngọc Như đi xuống thì hắn vội

theo sau, nhỏ giọng hỏi, “Sao rồi?”

Liễu Ngọc Như đi đằng trước, bước chân gấp gáp, nét mặt lạnh lùng,

nàng thì thào, “Cứ giữ nguyên kế hoạch, nhưng đêm nay chúng ta sẽ đưa
Diệp Thế An và muội muội của huynh ấy đi cùng. Bọn họ rời thành sợ sẽ
gặp nguy hiểm, ta ở cổng thành đón người, ngươi xem tình hình mà hành
sự.”

Thời gian qua trà trộn vào thành Dương Châu, Thẩm Minh sớm biết

Diệp Thế An là ai. Hắn đáp lại một tiếng rồi hành động theo phân công của
Liễu Ngọc Như.

Liễu Ngọc Như đi về phía ngoại thành, thật ra nàng có rất nhiều mối

hiềm nghi; ví dụ như Cố Lãng Hoa chạy thoát bằng cách nào, Lạc Tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.