TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 904

rồi tìm người tới phạt cho ngươi xem và trách chúng ta lười biếng. Trên
thực tế, gần một tháng qua chúng ta chỉ ngủ hai canh giờ mỗi ngày!”

“Nói hươu nói vượn!” Vân Vân phẫn nộ đập bàn. Mặt nàng ấy đỏ lên,

hơi thở đứt quãng, nàng ấy nỗ lực khống chế cảm xúc, “Tiểu thư, không
phải đâu, ta không làm những việc đó!”

Lời tố cáo của Vương Mai khiến Liễu Ngọc Như bối rối. Nàng im lặng

nghe Vương Mai buộc tội Vân Vân, còn Vân Vân đứng cạnh nàng với hai
hàng nước mắt lã chã rơi. Liễu Ngọc Như nghe Vương Mai tố khổ một hồi
rồi đưa mắt nhìn Tống Hương, nàng hỏi, “Hương tỷ, Mai di nói thật à?”

“Hương tỷ!” Vân Vân nghe nàng nói bèn nhanh chân quỳ trước mặt

Tống Hương và cầm tay nàng ấy, “Tỷ thay ta nói một câu, hãy nói sự thật
đi mà! Ta không làm mấy việc đó, ta chỉ muốn tốt cho mọi người.”

Tống Hương bị Vân Vân lôi kéo mãi mới thở dài, “Mọi người đều có nỗi

khổ riêng.”

Tống Hương khó xử đáp, “Vân Vân không hiểu trình tự công việc, chỉ

nghĩ sao làm vậy, chưa thấy được những khó khăn phát sinh. Nàng ấy một
lòng hướng về ngài, thường ngày cũng chẳng ngủ nghỉ được bao nhiêu mà
luôn bận rộn ở cửa hàng. Vì vậy dù phương pháp không đúng nhưng lâu dài
sẽ có kinh nghiệm để đền bù. Song chúng ta chẳng còn trẻ như nàng ấy, cứ
làm liên tục không nghỉ ngơi thì dĩ nhiên sẽ bức xúc.”

Vân Vân nghe đến đây thì ngỡ ngàng, Tống Hương thoáng ngẩng đầu

nhìn Vương Mai rồi lại cúi đầu, “Tuy không đến mức như Mai di nói
nhưng chuyện này là thật. Vân Vân chỉ không có ý xấu thôi…”

“Ta hiểu rồi.” Liễu Ngọc Như thở dài mệt mỏi.

Nàng vốn tưởng giải quyết Tống Hương và Vương Mai thì sẽ giải quyết

được vấn đề của Hoa Dung. Nhưng hôm nay nàng mới phát hiện đây là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.