cuộn chỉ, giật một cái sẽ làm vô số sự việc bại lộ.
Mà những việc này thực chất vạch trần sự bất lực lẫn dốt nát của nàng.
Nàng bỗng thấy may mắn tất cả chuyện này sớm phát sinh.
Con đường nàng đi quá thuận lợi, nếu những vết thương được chôn giấu
này mãi về sau mới bị phát hiện thì chúng sẽ thành vết thương trí mạng.
Liễu Ngọc Như đứng dậy khoát tay, “Cứ dẫn Mai di đi trước đã.”
Lời này làm Vương Mai đờ đẫn. Nam nhân nãy giờ chỉ im lặng quỳ bên
cạnh đột nhiên vùng thoát khỏi dây thừng. Gã xô đẩy Thẩm Minh rồi phóng
ra bên ngoài và hét lớn, “Chạy mau!”
Vương Mai bừng tỉnh, bà ta không thể bị giải đến quan phủ. Lấy trộm
tiền tài vật chất của chủ nhân, mang công thức bí truyền ra ngoài, việc nào
cũng đủ để quan phủ chặt tay bà ta.
Vương Mai chạy theo nam nhân kia, Vân Vân nhanh chân nhào lên túm
lấy bà ta. Vương Mai ra sức giãy giụa, dùng một chân đá văng Vân Vân,
khung cảnh trở nên hỗn loạn trong nháy mắt. Nam nhân kia đẩy cổng chính
rồi lao ra, Cố Cửu Tư vội vàng đứng dậy đuổi theo. Vương di đánh lộn với
toàn bộ nữ nhân trong phòng, bà ta vừa khỏe vừa hung hăng, làm cả căn
phòng gà bay chó sủa.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng vó ngựa lộc cộc, Cố Cửu Tư và
Thẩm Minh đã bắt được người trở về. Ấn Hồng, Vân Vân, Tống Hương
cùng mọi người đang đè Vương di xuống, Thẩm Minh đi vào thấy vậy kêu
“chậc” rồi tiến đến đẩy ra những người đang đè Vương di. Trước lúc
Vương di kịp phản kháng thì hắn đã bắt gọn tay bà ta và dùng dây thừng
trói lại. Sau đấy hắn đưa mắt nhìn Ấn Hồng đang đứng cạnh mình, “Thấy
chưa, làm thế này trói mới nhanh.”