TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 941

“Vương gia muốn làm gì cũng đến lượt ngươi quản?” Tần Tứ cười lạnh

lùng, “Một gã ăn chơi trác táng ngu xuẩn của Dương Châu đến tú tài còn
chả đậu nổi, dùng tiền bạc trong nhà mua cái chức huyện lệnh mà dám
đứng đây thảo luận việc nước? Ngươi cho rằng tới U Châu sẽ không ai biết
đống chuyện xằng bậy ngươi làm ở Dương Châu? Mười tám tuổi chỉ biết
chọi gà bài bạc, đến Vọng Đô là thành phượng hoàng chắc? Lời của kẻ như
thế mà các ngươi cũng tin?”

Mộc Nam nghe đến đây liền nổi giận, hắn muốn tiến lên để quát lại song

bị Cố Cửu Tư túm lấy tay. Cố Cửu Tư cười nói, “Cây trúc thành tinh[1] này
ăn nói thật kỳ quái, ta và ngươi quen biết à? Ngươi biết những chuyện ta
làm trước đây? Cố Cửu Tư ta thông minh từ nhỏ, không tham gia khoa cử
là do ta lười thôi. Chức huyện lệnh của ta là nhờ lập công khi còn làm nha
dịch, trong thành có ai không biết chuyện này? Hiện giờ ta có thể đứng đây
vì Cố Cửu Tư ta đã diệt Hắc Phong Trại và giải quyết vấn đề lương thực
của lưu dân Vọng Đô nên mới đạt được danh vọng. Chẳng lẽ chỉ mấy câu
của ngươi là đủ để biến ta thành kẻ bất tài?”

“Bất tài hay không thì kiểm tra chẳng phải sẽ biết sao?” Mặt mũi Tần Tứ

vô cảm.

Thật ra hắn chả muốn tán dóc mấy vấn đề này với Cố Cửu Tư, song

những lời Cố Cửu Tư nói đã dao động tinh thần binh lính. Trên tất cả, Cố
Cửu Tư nói là sự thật. Nếu hắn ngốc nghếch còn đỡ nhưng hắn lại là kẻ
thông minh, chưa kể hắn có lý; ngay cả Tần Tứ miệng lưỡi dẻo quẹo cũng
chả thay đổi được sự thật. Thay vì tranh luận nguyên nhân Lương Vương
khởi binh thì thà nói mấy chuyện nhàm chán như con đường làm quan của
Cố Cửu Tư còn hơn.

Cố Cửu Tư cũng biết ý đồ của Tần Tứ, nhưng hắn vốn muốn câu giờ nên

câu được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.