TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 959

Mỗi bước chân tiến về phía trước của bọn họ đều dùng xác chết làm đá

lót đường, nhưng bọn họ không hề dừng lại.

Hết người này đến người khác rớt xuống sông đào bảo vệ bên ngoài

thành, tiếng kêu chém giết vẫn luôn quanh quẩn bên tai.

Cố Cửu Tư nhìn chiến trường, nhìn tình thế, lòng hắn khẽ run rẩy.

Đây là một trận chiến khác hẳn ban nãy. Lúc trước hắn chơi trò khôn vặt,

Lương Vương cũng chẳng định trực tiếp giao chiến. Vì thế một phe thừa
thắng xông lên, một phe hốt hoảng chạy trốn; một phe không tính đuổi
cùng giết tận, một phe còn biết bảo vệ tính mạng.

Nhưng giờ phút này thì khác, tất cả mọi người điên cuồng đoạt từng tấc

đất. Cảm giác hoảng hốt khi mạng người bị xem như cỏ rác thành hình
trong lòng Cố Cửu Tư.

Hắn rất muốn kêu bọn họ đứng lại, kêu bọn họ dừng tay.

Tại sao?

Tại sao muốn tấn công Vọng Đô? Tại sao muốn khai chiến? Tại sao coi

thường tính mạng bản thân? Tại sao phải vì giang sơn và quyền thế của kẻ
khác mà bán mạng đến mức này?

Trèo lên thành được trăm lượng, chém đầu người được một lượng.

Một mạng người chỉ đáng giá một lượng thôi sao?

Nỗi hoảng sợ mang màu đỏ của máu khiến hắn lạc lối nhưng hắn không

thể nghĩ nhiều. Hắn chỉ biết mình nhất thiết phải bảo vệ tòa thành này; phía
sau bức tường thành là bá tánh, là phụ mẫu của hắn, là…Liễu Ngọc Như.

Trong khoảnh khắc khuôn mặt Liễu Ngọc Như hiện lên trong đầu hắn,

sông đào bảo vệ thành đã đầy thi thể trôi lềnh phềnh. Có những nơi xác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.