TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 976

chúng ta. Hơn nữa,” Cố Cửu Tư nói đầy ẩn ý, “huynh và tẩu tử có vẻ rất
thân mật?”

Nghe đến đây, trong mắt Chu Diệp rốt cuộc xuất hiện ý cười. Khuôn mặt

tươi cười của hắn mang theo chút xấu hổ; nam nhân hơn hai mươi tuổi
đánh mất sự chững chạc lâu nay, nhìn cứ như một tiểu tử ngớ ngẩn. Hắn
ngượng ngùng đáp, “Nàng vô cùng tốt.”

“Mọi người phải tìm hiểu nhau,” Cố Cửu Tư cười rộ, “hiểu rồi sẽ biết

các nàng tốt cực kỳ.”

“Đúng vậy,” Chu Diệp cười bất đắc dĩ, “ta tưởng nàng là người hiền dịu,

ai dè tính tình nóng như lửa. Võ công lại xuất chúng nữa, hèn chi đủ sức
một thân một mình đến U Châu tìm nhà ta để thực hiện hôn ước. Nhưng dù
nàng bộc trực và làm việc như sấm rền gió cuốn thì vẫn luôn suy nghĩ vì ta.
Giống như ngươi nói vậy,” Chu Diệp suy tư, ánh mắt đầy ý cười, “càng
hiểu càng thấy người này thật tốt.”

“Vậy được rồi.” Cố Cửu Tư uống ngụm trà, hắn ngoảnh đầu nhìn hành

lang bên ngoài và nhẹ nhàng bảo, “Tẩu ấy tốt, huynh có nhà của mình.”

Câu nói này khiến Chu Diệp nhớ tới nữ nhân trong nhà hắn, mọi nỗi

buồn đột nhiên tan biến.

Hắn có nhà.

Hắn đã hiểu.

Hai đại nam nhân trò chuyện về những gì mình đã trải qua. Khi đêm

khuya, mọi người giải tán; Cố Cửu Tư và Chu Diệp mỗi người đi một ngã.
Cố Cửu Tư rời khỏi tửu lầu, mới bước ra đã thấy xe ngựa Cố phủ ngừng
trước cửa. Hắn ngẩn người rồi vội vàng tiến lên. Xa phu gà gật dựa vào xe,
khi tiếng bước chân dừng ngay trước xe ngựa thì xa phu mới phát hiện Cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.