Khi họ đã giã từ xong, Mộng Đế lại xuất hiện.
Bây giờ mọi việc sẽ trở lại đúng vị trí, ngài nói, và nhà sư thấy mình trong gương.
“Thiếp có thể đổi mạng cho chàng,” nàng buồn bã nói.
“Hãy sống,” nhà sư đáp.
“Thiếp sẽ trả thù cho chàng,” hồ ly nói. “Gã onmyoji đã làm hại chàng sẽ biết được
thế nào là lấy đi vật của hồ ly tinh.”
Nhà sư trong gương nhìn cô gái. “Đừng tìm cách trả thù, mà hãy tìm lời Phật tổ,”
chàng nói. Và rồi xoay bước vào trong đáy gương, chàng biến mất.
Con cáo lại ngồi trong nơi hoang vắng toàn là đá bên cạnh con cáo khổng lồ của giấc
mơ.
“Tất cả mọi thứ ta làm,” nó nói, “mọi việc ta là đều là vô ích.”
Không có gì là vô ích cả, con cáo giấc mơ đáp. Không gì là vô dụng. Ngươi đã lớn
hơn, và ngươi đã biết tự quyết định, và ngươi không còn là hồ ly trước kia nữa. Hãy
nhận lấy bài học, và tiếp tục sống.
“Bây giờ chàng ở đâu?” nó nói.
Thân xác y vẫn còn trên giường trong chùa. Linh hồn y sẽ đến nơi mà nó đến.
“Vậy là chàng sẽ chết,” cáo nói.
Đúng, ngài đáp.
“Chàng nói ta không được tìm trả thù, mà tìm Phật tổ,” hồ ly tinh buồn bã nói.
Lời khuyên rất đúng, con cáo của giấc mơ nói. Trả thù có thể là con đường không
có kết thúc. Ngươi sẽ khôn ngoan để tránh nó. Và …?
“Tôi sẽ tìm Phật tổ,” con cáo nhỏ đáp, và lắc đầu. “Nhưng trước tiên tôi sẽ trả thù.”
Nếu ngươi đã quyết, con cáo của giấc mơ đáp, và con cáo nhỏ không thể đoán được
ngài đang vui hay buồn, hài lòng hay bất bình.