TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 179

Nhận ra đây là một câu hỏi có thể làm lộ thân phận chúng, theo lời dặn

của cậu Nimrod, Philippa gật đầu ra vẻ mệt mỏi, bởi vì chỉ có djinn mới cảm
thấy dễ thở với cái nóng mùa hè của Ai Cập, trong khi người bình thường sẽ
phàn nàn về nó. Cầm tấm bản đồ của Old City lên quạt lia lịa, cô nói:

– Vâng. Rất nóng ạ.

Bắt kịp tình hình, John nói thêm:
– Phải nói là quá nóng ấy chứ. Nếu trời mà nóng thêm chút nữa thì chắc

cháu bị nướng chín quá à.

Ông Hussein Hussaout nói:

– Chúng ta không thể để điều đó xảy ra, đúng không nào. Đây, hai cháu

uống cái này đi cho mát.

Nói rồi ông rót cho mỗi đứa một ly nước chanh.
Tuy thích món cà phê có mùi vị thơm ngon trong ấm hơn, cặp sinh đôi

vẫn đưa tay nhận lấy ly nước chanh và cảm ơn ông Hussein. Ông Hussein
nói tiếp:

– Rất ít người có thể chịu được cái nóng như anh Nimrod đây. Nhưng dù

sao thì anh ấy cũng là người Anh, và như một bài hát từng nói, “Chỉ có
những con chó điên và người Anh mới đi ra đường vào giữa trưa”.

Cố gắng chứng tỏ mình và anh trai chỉ là những đứa trẻ người Mỹ bình

thường, Philippa nói:

– Ôi, ông nói đúng quá. Tụi cháu cũng thấy lạ là cậu cháu chẳng bao giờ

thấy nóng cả.

Ông Hussein Hussaout mỉm cười:
– Ừ, anh ấy kỳ lạ như thế đấy. Một người Anh lập dị thực thụ.
Cậu Nimrod ngồi xuống một cái ngai vàng nhái theo chiếc ngai tìm được

trong ngôi mộ của vua Tutankhamen hiện đang trưng bày ở Bảo tàng Cairo,
đối diện với ông Hussein. Đưa đầu ngó xung quanh cửa hiệu một vòng, ông
hỏi:

– Con trai anh, cậu Baksheesh, dạo này thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.