TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 248

viên cảnh sát. Nó cũng giống như cách chúng ta nhập vào thân thể của mấy
con lạc đà ấy. Thật sự không có gì đáng lo đâu.

John gật đầu. Với cậu, việc trở thành một cảnh sát, dù là một cảnh sát

người Ai Cập, nghe có vẻ sáng sủa hơn nhiều so với việc làm một con lạc
đà. Tuy nhiên Philippa lại cảm thấy không thoải mái với đề nghị đó. Con lạc
đà của cô là một con cái, nhưng cảnh sát lại là nam, và việc phải nhập vào
thân thể của một người đàn ông trưởng thành dù chỉ trong vài phút cũng làm
cô bận tâm.

Cô hỏi:
– Sao chúng ta không đơn giản là bay vòng vòng xem xét tình hình? Sao

cứ phải nhập vào thân thể của ai đó chứ?

Cậu Nimrod trả lời:

– Đơn giản vì nó sẽ dễ dàng cho cháu khi muốn hỏi chuyện ai đó. Và đó

là cách duy nhất để cháu có thể cầm một món đồ lên quan sát. Ngoài ra, nếu
cháu ở bên ngoài thân thể trong một thời gian quá dài, cháu sẽ dễ bị trôi đi
luôn trong không khí. Cháu thấy đó, thân thể cũng y như một cái mỏ neo.
Nó giúp cố định cháu chắc chắn trên trái đất.

Vừa nhẹ nhàng lắc đầu, ông vừa tốt bụng đề nghị:
– Nhưng Philippa à, nếu cháu không thích chuyện này, cháu có thể ở đây

trông chừng thân thể cho chúng ta.

Philippa liếc nhìn quanh ngôi nhà thờ nhỏ xa lạ. Từ cái trần nhà cũ kỹ có

hình dáng như cái xuồng úp ngược, những ngọn đèn dầu treo lủng lẳng trên
những sợi xích dài cháy lập loè, và ở đâu đó, một người đang lầm rầm cầu
nguyện. Ngôi nhà thờ nhìn như thể nó đã một ngàn tuổi.

Cô hỏi:
– Lỡ có ai đó làm gì với thân thể của cậu cháu mình khi chúng ta không

có mặt ở đây thì sao?

– Trong một nhà thờ á?
Cậu Nimrod quỳ xuống trên một chiếc gối và cúi đầu trong tư thế cầu

nguyện. Ông hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.