TRUY TÌM SỰ THẬT - Trang 270

Katie gật đầu. "Chỉ cần ông cẩn thận thôi."
"Cô cũng thế nữa".
Shaw sập cửa, liếc quanh rồi bước về phía huyệt, đầu cố không nghĩ

tới cái huyệt còn to hơn đang nằm trong đầu mình.

Ông rút trong túi ra vài tờ euro rồi bằng tiếng Đức, đề nghị những

người đào huyệt để ông một mình một lát. Chẳng có gì phải hỏi, những
người này thấy vui khi được tạm thời tránh được công việc khi ướt át, họ
cầm tiền và đi khỏi.

Shaw đứng bên huyệt và nhìn xuống quan tài. Ông không muốn thấy

hình ảnh Anna trong chiếc hòm ấy. Cô không thuộc về nơi đó. Bằng giọng
khẽ khàng, Shaw nói chuyện với Anna, những điều ông cần nói khi cô còn
sống. Trong đời ông có nhiều điều ân hận, trong đó nỗi ân hận hủy hoại
Shaw ghê gớm nhất là ông đã không ở bên Anna khi cô cần ông nhất.

"Anh xin lỗi, Anna, anh xin lỗi. Em đáng được hưởng những điều tốt

đẹp hơn anh nhiều".

Shaw cầm lấy một chiếc xẻng và ông dành nửa giờ sau đó xúc đất vào

mộ Anna. Ông cảm thấy đó là công việc mình phải làm, không phải của ai
khác. Lúc xong việc thì mồ hôi Shaw đẫm ướt cả áo xong ông vẫn chẳng
nhận thấy.

Shaw nhìn tấm bia, trên đó ghi đầy đủ tên họ của Anna, Anastasia

Brigitte Sabena Fischer. Cả ngày sinh và ngày mất của cô. Rồi dưới cùng là
một câu tiếng Đức: "cầu cho con gái xinh đẹp của chúng ta yên nghỉ trong
yên bình".

"Yên nghỉ trong yên bình", Shaw nói "Yên nghỉ trong yên bình cho cả

hai chúng ta, Anna. Bởi anh thấy chẳng bao giờ mình được yên bình nữa".

Ông quỳ xuống bùn, đầu cúi thấp.
Khi ông làm như thế, hai gã đàn ông bước khỏi lùm cây, hai tay lăm

lăm súng.

Tiếng còi ô tô xé tan bầu không khí tĩnh lặng của nghĩa địa, rồi Katie

thụp xuống dưới ghế ngồi.

Giật mình, hai gã chạy thẳng về phía Shaw.
Một tích tắc sau đó kính sau của chiếc xe Katie đang ngồi vỡ vụn vì

một phát súng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.