TRUY TÌM TỘI PHẠM - Trang 97

Anh chàng bước đến nhặt cọng dây lên xem xét. Chẳng hề bị sờn, chà

xát mà có một vết cắt. Chắc ả xoay xở khi ngồi trên ghế bành. Nhưng làm
sao được nhỉ?

- Bà Maggie, - Anh ta lên tiếng - bà có thể kể không?
- Tôi không muốn nói gì hết - Giọng bà ta càu nhàu - Tôi muốn lên

giường và đánh một giấc cho qua cái cơn đau đầu. Nó sưng một cục như
quả trứng gà đây nè, ngài Weldon.

- Để tôi xem.
- Ông chưa từng thấy cục à? - Mặt bà ta sưng lên.
- Có thể có vết thương. Tốt hơn hết bà nên để tôi xem qua.
- Không được! - Giọng bà ta cứng cỏi.
Điều này làm Weldon ngạc nhiên. Quả thật tối nay là một chuỗi ngạc

nhiên nối tiếp nhau, không thể nào hiểu được.

Weldon từ tốn nhẫn nại:
- Chuyện xảy ra như thế nào bà Maggie?
- Tôi rất mệt. Đầu tôi rất đau. Chính ông đưa cô ta vào căn nhà này để

cô ta trốn thoát, rồi lại hỏi tôi về cô ta. Tôi cũng muốn biết lắm.

Bà ta đi ra cửa, mắt liếc anh chàng rất nhanh.
- Bà Maggie! - Anh chàng gọi giật ngược.
- Ông có quyền gì la hét với tôi như thế hả? - Vừa quay nhanh về phía

Weldon, bà ta vừa càu nhàu.

- Trở vào đây đứng bên cạnh lò sưởi đi!
- Tôi không thể. Tôi rất mệt. Tôi lên giường và cố gắng để...
- Mơ về số tiền ả đã trả cho bà chứ gì?
- Trả tiền? - Giọng bà ta bực bội.
Đột nhiên, gương mặt bà ta xám xịt một màu tro.
Giơ cao ngón tay trỏ và chỉ vào mặt bà ta, giọng anh chàng hăm dọa:
- Này, bà Maggie, nếu bà không nói, tôi sẽ nói thay bà chuyện gì đã

xảy ra.

Gương mặt bà ta đã xám, giờ lại càng xám hơn, nét tội lỗi hiện ra.
- Lúc tôi rời khỏi phòng, - Giọng Weldon từ tốn - ả quay lại nhìn bà

rồi gương mặt xinh đẹp đó bắt đầu nói dối. Đúng không nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.