Chương 13
Chấn song sắt và những chốt gài
Giống như những căn phòng khác, đây là căn phòng thoải mái, bài trí
đơn giản, chẳng chút nào lập dị. Về một phía, nó mở cửa ra phòng đọc
sách. Còn phía khác hướng về phòng Hellen. Với sự giúp sức của ông lão
Dogget, Weldon mắc ngay một dây chuông đồng nối từ phòng cô ta đến
đầu giường của Weldon. Chỉ cần một cái chạm nhẹ vào đây, anh ta kịp thời
đến can thiệp. Anh ta làm thêm một chìa khóa phòng của Hellen phòng khi
hữu sự.
Theo Weldon, bao nhiêu đấy vẫn chưa đủ. Một cái cửa khác ở phòng
cô ta, một cái ở phòng cha cô cần phải bảo vệ nghiêm ngặt. Ngay lập tức,
những chấn song sắt được gắn vào hai cửa sổ.
Khi đứng nhìn anh chàng làm việc, ông bác đồng ý:
- Chúng ta phải giúp cô ta thoát khỏi tình trạng hoảng loạn vì dù là
một chi tiết nhỏ nhất có thể tổn hại cô ta.
- Này ông Watts, thần kinh của cô gái vững vàng hơn ông nghĩ nhiều
lắm. Chính sự suy nhược về thể chất làm phiền cô ấy chứ không phải thần
kinh. Cô ta có tính quả cảm đấy.
Ông bác sĩ như thể quá ngạc nhiên về câu nói này. Không biết do hài
lòng với Weldon hay do lời nhận xét cuối cùng. Nhưng mà nếu gán chữ
“quả cảm” cho bệnh nhân của ông ta là đồng nghĩa với cách gọi cô ta thiếu
nữ tính.
Theo Weldon nhận được, có bốn lối để đột nhập vào phòng Hellen:
Một thông qua cửa phòng của anh ta, hai lối khác qua hai cửa sổ, lối cuối
cùng đi từ phòng ông tướng sang phòng Hellen. Thế thì có nên canh một
cửa, còn tất cả được khóa chặt và đặt chốt?
Cuối cùng, ông Watts đồng ý. May mắn thay, có sẵn vào bao xi-măng
dù cũ nhưng còn dùng được và rất nhiều sắt vụn, sắt tấm bản to để thực
hiện công việc này.
Ông bác sĩ đẩy Hellen nằm trên xe lăn sang một phòng khác để phơi
nắng. Ông giúp việc Dogget cùng Weldon tiến hành công việc. Những
chông sắt được gài ngay giữa phòng ông O’Mallock. Phần bà Maggie may