TRUYỆN CỔ Ả-RẬP - Trang 112

- Ta chưa bảo nàng là đừng cho ai vào nhà hay sao?

Nàng công chúa cúi đầu nhận lỗi:

- Có, nhưng bà già này rất tốt bụng chắc bà ấy không hại chúng ta đâu.

Mười lăm ngày tiếp sau, mụ già đã thông thạo tất cả các ngóc ngách của lâu
đài và biết tất cả các thói quen của cặp vợ chồng trẻ. Một hôm nhân lúc
Hasan vắng nhà, mụ lân la hỏi chuyện công chúa:

- Thế cháu có biết linh hồn của chồng mình ở chỗ nào không?

- Linh hồn của chàng ư? - Người vợ trẻ ngạc nhiên hỏi - Sao nó lại phải
khác so với những người khác cơ chứ?

- Là vì lão biết xem bói. Chồng cháu không giống như mọi người đâu.
Chàng có những sức mạnh mà chúng ta không có, hãy hỏi chàng xem sức
mạnh ấy ở chỗ nào. Thế nào chàng cũng nói vì chàng yêu cháu.

Khi hoàng tử đi đánh cá trở về, công chúa dịu dàng ôm chàng vào lòng và
hỏi:

- Linh hồn của chàng thế nào?

- Nàng hỏi mới lạ làm sao! Linh hồn ta cũng giống như bao nhiêu người
khác thôi.

- Thiếp chẳng tin...- Công chúa năn nỉ.

- Nhưng tại sao nàng lại có ý ấy trong đầu nhỉ? -Hoàng tử vừa kêu lên vừa
nhìn người vợ thân yêu trong lòng đầy lo lắng - Ai đã bảo nàng như thế?

- Chẳng có ai cả! Chỉ đơn giản là thiếp biết linh hồn chàng không giống như
những người khác, thiếp chỉ muốn biết nó khác như thế nào mà thôi.

- Thôi được, vì nàng đã quan tâm đến điều này như vậy thì ta nói cho nàng
biết, linh hồn ta nằm trong chiếc chổi kia dựng ở góc tường kia kìa - Hasan
nói dối nhưng tỏ vẻ rất nghiêm túc và thế là công chúa tin lời chàng.

Ngày hôm sau, mụ già hỏi nàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.