TRUYỆN CỔ Ả-RẬP - Trang 29

- Chỉ có vậy thôi sao? Mình hãy trở lại dòng suối bên cạnh cây thông tuyết
rồi cúi xuống gọi Maram. Mình hãy nói với Maram: “Hỡi Maram, chị gái
của nàng bảo ta đến mượn nàng chiếc cọc sợi và một chiếc gậy nhỏ”.

Anh chàng đánh cá làm đúng như lời vợ dặn. Vừa nói xong, chàng nghe
thấy giọng nói dịu dàng:

- Anh hãy cầm lấy chiếc cọc sợi và chiếc gậy này nhưng nhớ phải trả lại
cho em ngay. Con người không thể giữ lại những vật thần kỳ được.

Mặt nước bắt đầu xao động và một chiếc gậy màu đen cùng chiếc cọc sợi
màu trắng hiện ra. Chàng đánh cá vội vã mang những thứ đó về nhà. Vợ
chàng nói:

- Mình hãy bảo tể tướng đưa cho mình một chiếc đinh to. Sau đó mình đóng
chiếc đinh to đó xuống giữa sân của cung điện. Mình buộc sợi dây của
chiếc cọc sợi vào chiếc đinh. Lúc đó, cả cung điện sẽ được phủ bằng một
tấm thảm đẹp lộng lẫy hơn tất cả những tấm thảm đẹp nhất trên thế gian
này. Mình lấy đầu chiếc gậy chạm vào tấm thảm rồi vẽ một vòng vào không
trung, tấm thảm sẽ to ra mọi phía. Nếu mình vẽ vòng tròn thứ hai, tấm thảm
sẽ không to ra nữa, vẽ vòng tròn thứ ba, tấm thảm sẽ biến mất.

Chàng đánh cá lắc đầu có vẻ không tin, vợ chàng mỉm cười nói với chàng:

- Mình cứ tin em, em không nói dối mình đâu. Mình hãy nhanh chóng đến
gặp nhà vua đi.

Vừa nhìn thấy chàng đánh cá, tên tể tướng cười khểnh:

- Ngươi có mang tấm thảm đến không hay để ta phải gọi đao phủ đến.

Tôi mang tấm thảm đến đây. Nó đang nằm trong túi của tôi.

- Tên tể tướng càng đắc chí khi thấy chàng đánh cá rút ra mỗi một chiếc cọc
sợi và một chiếc gậy nhỏ.

- Thế nào, chiếc cọc sợi và chiếc gậy của ngươi chỉ buộc được một chiếc
khăn thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.