TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 527

Còn cái đám lau nhau trong nhà, tuy đã đến giờ đi học, nhưng còn lượn ra

lượn vào, chen chúc nhau và la hét om sòm.

Cháu đi ra cửa sổ, mở ra để thở hút lấy chút không khí tươi mát và nếu

lúc ấy chị giúp việc ở nhà dưới không giặt quần áo thì quả là may mắn chó
cháu. Giặt quần áo là môn tiêu khiển hàng ngày của chị ta.

Câu chuyện về ngôi nhà tôi ở là như thế đấy. Những lời của tôi đã làm

cho bà cô tôi rất cảm động. Bà reo lên:

- Cháu là thi sĩ, cháu chỉ cần viết lại những điều cháu vừa nói ra là cháu

sẽ trở thành vĩ đại như Dickens! Hơn thế, bà còn thích văn của cháu hơn là
văn của ông ta nữa kìa! Văn cháu nghe rất rung động! Cháu vừa nói vừa
họa. Khi cháu tả cảnh nhà cháu, người ta tưởng như trông thấy nhà ấy trước
mắt. Cháu làm tiếp bài văn của cháu đi! Giờ bà muốn nghe một cái gì sinh
động và “rất người”.

Thế là tôi tiếp tục tả một cách rất chân thực ngôi nhà của tôi, những tiếng

động trong nhà và cả về tôi nữa, nhân vật bất động…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.