TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 549

rồi dọa dẫm. Đội cấm binh kéo đến, nhà vua cũng thân chinh ra hỏi tại sao
lại làm ầm ĩ lên như vậy. Vừa lúc ấy mặt trời ló lên, các hoàng tử chẳng còn
đấy nữa, người ta chỉ thấy mười một con thiên nga đội mũ miện vàng đang
bay lượn trên hoàng cung.

Nhân dân kéo đến ngoài cổng thành để xem thiêu mụ phù thủy. Người ra

đã bắt nàng Liza mặc áo vải thô. Bộ tóc dài xõa xuống khuôn mặt xinh đẹp
của nàng, đôi má nàng tái nhợt như da người chết, đôi môi nàng như cầu
nguyện trong lúc đôi tay vẫn tiếp tục may vá. Ngay trên đường đi đến chỗ
chết thiêu, nàng vẫn không ngừng may áo vì nàng đã dệt và may xong mười
chiếc, chỉ còn chiếc thứ mười một nữa, nên nàng ráng hết sức may cho xong
trước giờ chết thiêu.

- Kìa, trông mụ phù thủy kìa! Nhìn xem nó đang lẩm nhẩm cái gì trong

mồm kia! Nó chẳng có lấy một cuốn thánh kinh trong tay! Phải xé tan làm
muôn mảnh cái bọc quái quỷ nó cặp kè bên mình kia!

Mọi người xô đẩy nhau và sắp sửa giành lấy bọc áo, bỗng mười một con

thiên nga bay tới.

Chúng đậu xung quanh nàng và vỗ những bộ cánh dài và rộng.

Đám đông kinh ngạc, lùi lại:

- Đó là điềm trời đấy, chắc hẳn cô ta vô tội - Nhiều người thì thào.

Đao phủ đã nắm lấy tay Liza. Nàng vội vã tung mười một chiếc áo lên

đàn thiên nga, chúng biến ngay thành mười một hoàng tử trẻ măng. Riêng
hoàng tử út còn lại một cánh thiên nga thay cánh tay, vì một chiếc áo chưa
may xong, còn thiếu một tay.

- Giờ thì tôi đã nói được rồi! - Liza reo lên - Tôi vô tội!

Nhân dân thấy thế vội quỳ xuống trước mặt nàng như trước một nữ

thánh. Nhưng nàng đã ngã lăn ra, ngất đi trong tay các anh nàng, vì làm
việc nhiều, lo lắng nhiều và đau đớn nhiều, nàng đã kiệt sức.

- Đúng thế, em chúng tôi vô tội! - Hoàng tử tuyên bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.