TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 566

- Hjalmar có muốn đi chơi với ta không? - Thần Ru ngủ hỏi. - Đêm nay

ta qua chơi một số nước, sáng mai ta mới về.

Trong nháy mắt Hjalmar đã thắng bộ quần áo chủ nhật vào và bước

xuống thuyền. Mưa đã ngớt hẳn. Con thuyền trôi qua các phố và đi vòng
quanh nhà thờ. Trước mắt họ là biển rộng mênh mông.

Họ lướt sóng đi xa mãi, không còn nhìn thấy đất liền nữa. Họ trông thấy

một đàn cò lìa tổ bay về các xứ nóng. Chúng nối đuôi nhau bay qua và
chẳng bao lâu đã xa hẳn, nhưng có một chú cò mệt quá, đôi cánh hầu như
không đủ sức mang nổi thân nữa. Đó là chú cò cuối cùng trong đàn. Chú ta
không theo kịp đàn, sã cánh rơi xuống đúng con thuyền đang lướt qua.
Chân bám vào dây buồm, chú gắng gượng nhoi lên, nhưng vô ích, chú ngã
xuống boong tàu.

Một cậu thủy thủ tóm lấy cò đem nhốt vào chuồng cùng với gà, vịt, ngan,

ngỗng. Chú cò đáng thương ngượng nghịu đứng sững ra ở giữa chuồng.

Gà mái kêu lên:

- Ở đâu thò ra thế?

Một gà trống phưỡn ngực, xù bộ lông lên hỏi cò là ai.

Đàn vịt chen chúc nhau, lạch bạch lùi ra xa, kêu: Cạc! Cạc! Cạc!

Cò bèn nói cho chúng nghe về châu Phi nóng bỏng, về kim tự tháp, về

chim đà điểu chạy rong trên thảo nguyên bao la những con ngựa rừng.
Nhưng đàn vịt chẳng hiểu quái gì cả. Chúng lấy mỏ bấm nhau và thì thào:

- Hình như gã này ngớ ngẩn thì phải. Các bạn đồng ý cả chứ?

Cò ta im bặt, mơ tới châu Phi đẹp đẽ của mình.

- Đằng ấy có đôi giò tuyệt quá nhỉ! - Gà trống nói - Bao nhiêu tiền một

thước đấy?

- Cạc! Cạc! Cạc! - Lũ vịt kêu lên, nhưng cò làm ra bộ chẳng nghe thấy gì

cả.

Gà trống tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.