TRUYỆN CỔ IXRAEN - Trang 95

- Hãy lấy vàng đi, anh lấy được bao nhiêu thì đó là của anh. Tôi mời anh
đến đây là vì như vậy.

Chàng khuân vác vội buộc ống quần và ống tay áo lại. Sau đó anh ta nhét
đầy vàng vào trong. Xong xuôi anh ta đi về nhà với đầy tiền vàng trong
quần áo. Về tới nhà anh ta bỏ những đồng tiền vàng vào một cái bình.
Nhưng chưa đầy đến miệng, còn khoảng bốn đốt ngón tay nữa. Chàng
khuân vác tự nhủ: “Phải làm cho cái bình này đầy tiền. Mình sẽ không mua
gạo và quần áo nữa. Mình sẽ cóp nhặt từng xu cho tới khi cái bình đầy ắp
tiền”. Nghĩ thế nào anh ta làm thế. Anh ta không dám ăn, không mua quần
áo mới cho mình, cho vợ và cho những đứa con của anh ta.

Một hôm người khuân vác gặp ông thương gia, người đã cho anh vàng.
Ông thương gia nhìn thấy anh ngạc nhiên hỏi:

- Sao mặt mũi anh lại phờ phạc thế kia? Sao anh gầy yếu thế?

Chàng khuân vác trả lời:

- Tôi ăn không thấy ngon miệng. Tôi bỏ số vàng ông cho vào một cái bình.
Nhưng nó chưa đầy vì vậy tôi luôn luôn ăn không ngon miệng.

Ông thương gia lại mời chàng khuân vác tới nhà mình và nói:

- Anh hãy đem cái bình tới nhà tôi và cho đầy vàng vào đấy.

Chàng khuân vác cầm cái bình và đi đến nhà ông thương gia. Anh ta vừa
bước vào cửa, ông thương gia giằng lấy cái bình và đập nó vỡ ra từng
mảnh.

Những đồng tiền vàng lăn long lóc trên sàn nhà. Ông thương gia cáu tiết
quát tháo mắng mỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.