TRUYỆN CỔ IXRAEN - Trang 97

Một lần tên trộm đi qua chỗ người ăn xin mù. Gã cho anh ta một đồng tiền
và một ổ bánh mì. Người ăn xin lại nói: “Trước khi cho tôi tiền, hãy cấu tôi
một cái”.

Tên trộm làm như người ăn xin yêu cầu rồi đưa tiền và bánh mì cho anh ta.
Anh ta cắn một miếng bánh mì, nhai và nuốt nhưng miếng bánh cứ tắc nơi
cổ họng nên anh ta đành nhổ nó ra ngoài. Ngay sau đó anh ta liền lao vào
tên trộm và kêu ầm lên: “Cướp! Cướp!” Ngay lập tức một đám người vây
quanh tên trộm và bắt hắn. Cảnh sát dẫn cả hai người vế đồn. Người ăn xin
mù nói:

- Người này đã lấy trộm tất cả số tiền mà tôi dành dụm được.

Cảnh sát hỏi:

- Anh bị mù như thế, làm sao mà anh biết được?

Người ăn xin giải thích:

- Ổ bánh mì mà hắn mua là bằng tiền của tôi.

Đúng vậy, bởi vì nó tắc ở cổ họng tôi. Tôi không bao giờ ăn nổi bánh mì
mua bằng tiền của chính tôi. Họ không tin lời anh ta nói. Họ bèn mang hai
ổ bánh mì đến. Họ mua một ổ bánh mì bằng tiền của cảnh sát, ổ kia mua
bằng tiền của tên trộm. Quả nhiên ổ bánh mì mua bằng tiền của cảnh sát
anh ta ăn ngon lành. Còn ổ bánh mì mua bằng tiền của tên trộm thì anh
không làm sao nuốt nổi. Cảnh sát liền thấy những lời anh ta nói là sự thật.
Tên trộm bị bắt giữ. Hắn ta đã nhận tội và đem trả lại người mù tất cả số
tiền mà hắn lấy. Người mù tìm đến một thầy thuốc để chữa mắt và sau đó
mắt anh ta sáng trở lại như xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.