TRUYỆN CỔ PHẬT GIÁO - Trang 126

trang nam nhân đẹp đến thế? Nàng tự nghĩ thầm nếu được cùng người này
chung hưởng được trăm năm, dù phải nghèo nàn, khổ nhọc, ta cũng ưng
lòng, không còn ước mong gì hơn nữa! Mắt vẫn nhìn, trí mãi suy nghĩ, Ðức
Phật và chư Tăng đi khuất từ lúc nào, nàng Ma Ðăng Dà còn ngồi ngơ ngẩn
dường như không hay. Ðến chừng định thần lại, nhìn ra khoảng đường
vắng vẻ, nàng buông một hơi thở dài, trên mặt lộ đầy vẻ bâng khuâng nhớ
tiếc...
Không rõ A Nan xinh đẹp thế nào, mà Ðức Phật không cho ông mặc áo trần
vai, vì sợ hàng phụ nữ trông thấy động tình. Và Ngài Văn Thù Bồ Tát từng
khen tặng ông rằng: "Mặt như vầng nguyệt sáng, mắt tợ cánh sen tươi". Thế
thì cô mỹ nữ kia yêu mến ông, điều ấy cũng không lấy chi làm lạ.
Nàng Ma Ðăng Dà từ khi trông thấy A Nan mối tình si dường như vấn
vương khó dứt. Mỗi ngày, nàng thường lên lầu, trông ra cửa sổ, chờ chư
Tăng đi khất thực, mong sao cho được thấy mặt người yêu. Sống trong tình
khát ái khó tỏ nỗi lòng, Ma Ðăng Dà tâm thần ngơ ngẩn, quên ăn uống,
biếng nói cười, gương mặt xinh tươi lần lần hóa ra tiều tụy. Thân mẫu nàng
thấy con có những trạng thái bất thường như thế, sinh nghi đôi ba phen gạn
hỏi. Không thể che giấu, nàng phải đem sự thật tỏ bày và van xin mẹ làm
thế nào cho mình khỏi thất vọng. Nghe xong, mẹ nàng lộ vẻ ngậm ngùi
bảo: "Con ơi! Ðiều con muốn khó thể thực hiện được. A Nan là người hầu
cận thân tín của ông Cù Ðàm ông ấy và những Sa môn đệ tử của ông có
nhiều phép thần thông kỳ diệu. Những bậc cao đức trong hàng lục sư còn
phải nhường họ, thì mẹ đâu có tài gì làm thỏa nguyện cho con. Hơn nữa, A
Nan là người thuộc dòng tôn quý, con của ông Hộc Phạn Vương, nếu
không xuất gia, có lẽ y thay thế cho thái tử Tất Ðạt Ða là vua trong một
nước, mẹ con ta là phận thấp đâu mong gì sánh được với người. Thôi con
hãy xóa bỏ những ý nghĩ ấy và khuây khỏa nỗi sầu khổ để cho mẹ vui lòng.
Mất A Nan này sẽ có A Nan khác, trong bốn phương thiên hạ lẽ không tìm
được một người đẹp như thế hay sao?". Nghe mẹ nói, tuy lặng yên không
đáp, song nàng Ma Ðăng Dà thật trăm phần đau đớn. Trước kia, một tia hy
vọng lập loè trong trí, nay hiểu qua mọi nổi khó khăn, nàng tự cảm thấy
như rơi vào cõi âm u ghê sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.