TRUYỆN CỔ PHẬT GIÁO - Trang 132

nhiều tác giả

Truyện Cổ Phật Giáo

CÔNG CHÚA THUẦN NHẪN

Thuật giả: Thể Quán

Công chúa Thuần Nhẫn là con gái út của vua Ba Tư Nặc. Công chúa là
người hiếu hạnh, lại có đức nhẫn nhục, nhưng phải có tội xấu quá, nên đã
18 xuân mà vua cha chưa tính việc xuất giá được.
Ôi! Bà mụ cay nghiệt làm sao?
Bắt nặn thế nào cho công chúa xấu đến nổi ai thấy cũng bực mình, mũi tẹt,
trán dồ, miệng hô, mắt toét, đó là chưa kể đến thân hình nếu nói đến thân
hình thì nàng chỉ cao vỏn vẹn một thước lênh khênh. Vì vậy mà trong triều
các vương tôn, công tử phải tìm kế du học ráo, để tránh cái nạn bị trạch phò
mã.
Mỗi khi công chúa thấy hai chị hãnh diện trước nhan sắc xinh tươi, nàng rất
ngậm ngùi tủi hận, song cũng không hề ganh tỵ. Trái lại, hai chị thì kêu
căng, mỗi khi thấy nàng thường tỏ vẻ khó, không muốn gần gũi chuyện trò.
Lại tâu với vua cha cấm không cho nàng đi ra ngoài sợ thế gian chê cười.
Công chúa thui thủi một mình trong cung cấm.
Nàng hiếu hạnh với cha mẹ, chiều chuộng hai chị và hết lòng thương yêu
những người hầu hạ. Nàng thường đem tiền bố thí cho người nghèo khổ,
cung cấp thuốc men cho người bệnh hoạn, vì thế ai cũng yêu mến công
chúa hơn hai bà chị.
Nhan sắc kỳ dị của công chúa Thuần Nhẫn bay ra, cũng như đức hạnh của
nàng, nên một ngày kia Hoàng tử một nước lân cận đến xin cưới nàng làm
vợ.
Cầm tay người nghĩa hiệp, vua Ba Tư Nặc cảm động, bảo Trọng Ðức rằng:
"Con trẫm được Hoàng tử thương mến thật trẫm không biết lấy lời gì tả cho
hết được nỗi lòng cảm bội". Khi về nước, Hoàng tử không cho tiếp xúc với
người, sợ thiên hạ thấy bên ngoài chê cười chăng?
Nhưng than ôi! Lòng hào kiệt của vị Hoàng tử thanh niên cá hạn, mà nhan
sắc công chúa lại xấu vô cùng, nên mặc dầu vẫn mến đức, trọng tài của vợ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.