cuộc bố thí này được thập phần viên mãn.
Chiều ngày ấy, Quốc vương bản xứ cũng cho người chuyên chở rất nhiều
phẩm vật đến chùa Ðàn Ba mở hội và cũng định ngày thứ bảy bố thí. Vị
Trú trì chùa Ðàn Ba tâu vua: ngày ấy đã có vợ chồng Kế Sa La định mở hội
trước rồi, yên cầu nhà vua chung vào hội bố thí ấy, nếu không xin hoãn lại
ngày sau. Nhà vua phán: Trẫm thiếu gì tiền bạc mà phải chung chạ với
người khác và trẫm đây đường đường một vị quốc chủ, Kế Sa La nào đó lại
không vì trẫm mà nhường cho trẫm được như nguyện, hay sao? Vị trú trì
đem lời thuật lại với vợ chồng Kế Sa La.
Kế Sa La nhờ vị trú trì tậu lại nhà vua: Vợ chồng chàng xin chịu tội, chứ
không thể thay đổi cuộc bố thí qua ngày khác.
Với ý định kiên quyết ấy, nhà vua hết sức ngạc nhiên, cho đòi vợ chồng Kế
Sa La vào hỏi. Tiếp diện nhà vua, Kế Sa La đem hết cả sự tình tâu rõ là: Vợ
chồng chàng đã bán mình cho một nhà địa chủ lấy tiền mở hội bố thí, đến
ngày thứ tám đã chính thức làm tôi tớ cho người, không còn đi lại tự do
nữa.
Nghe xong câu chuyện, nhà vua hết sức cảm phục cử chỉ của vợ chồng Kế
Sa La. Ngài bùi ngùi than rằng: nếu trong quốc độ này mà được nhiều
người có "tâm từ" như vợ chồng Kế Sa La, thì còn đâu những kẻ tham lam
ích kỷ, lường gạt đồng bào và còn đâu những kẻ bơ vơ trong xó chợ đầu
đình, lê mình khắp xứ, mà không đủ chén cơm lót dạ, manh áo che thân!
Tức thì nhà vua lại sai người đem vàng bạc ra ban thưởng và hạ chiếu cấp
cho vợ chồng Kế Sa La được trọn đời hưởng quyền lợi trong mười xã. Ngài
lại kêu vợ chồng Kế Sa La đến phán rằng: "Ðây là PHƯỚC BÁO HIỆN
TIỀN" của hai người đó và trẫm vui lòng nhượng hai người mở cuộc bố thí
vào ngày thứ bảy để cho hai người được toại nguyện".
Vợ chồng Kế Sa La cảm động lạy tạ ơn vua. Và đôi vợ chồng ấy, không
quên niệm hồng ân đức Phật đã tác thành cho vợ chồng chàng: "đức tánh
Từ Bi, nâng cao Ðạo sống". Nên nay mới gặp nhà vua đức độ, đem lại cho
vợ chồng chàng đến cuộc đời sung sướng giàu sang.
Hết