TRUYỆN CỔ PHẬT GIÁO - Trang 22

Lai chỉ tịch diệt khi thì giờ đã đến bằng cái chết tự nhiên và vẫn sống mãi
trong tâm linh mọi người.
Trong khi ấy có tiếng bàn tán nhỏ to của mọi người đang ẩn núp. Những kẻ
thiếu đức tin, u mê cho rằng: đó là một sự hy sinh vô lý, nên thốt ra những
câu đầy mỉa mai:
- Chà, uổng quá, vị Sa môn kia trẻ đẹp như thế mà lại hy sinh cho con voi
hung dữ giết hại thì thiệt là một việc dại khờ.
Nhưng nhóm người có đủ đức tin hơn là hiểu biết chân lý đôi chút thì cho
rằng: đó là một cuộc thử thách, sự tranh đấu giữa loài vật với vị Từ phụ của
loài người.
Voi hung hăng đã phóng tới trước mặt Ðức Phật, mọi người phập phồng lo
sợ. Nhưng Ngài vẫn điềm nhiên đem tất cả lòng Từ bi vô lượng để đối lại
với sự hung dữ của con voi. Voi như bị một sức thôi miên huyền bí, từ từ hạ
vòi và quỳ ngay trước mặt Ngài.
Ðức Phật dịu dàng thoa vào đầu quy y cho voi và nói:
- Này voi ơi! Ngươi nên ăn ở hiền lành để đạt đến an vui chớ nên hung
hăng như trước nữa.
Voi như hiểu được lời Ngài, từ từ lấy vòi hút tất cả bụi đã bám vào châm
Ngài và rải lên khắp đầu nó như để chứng tỏ nó đã biến ăn năn và xin phục
thiện. Ðoạn cúi đầu đảnh lễ Ngài rồi trở về chuồng cũ.
Từ đó về sau voi Nalagiri trở nên hiền lành dễ thương. Và đó cũng là một
trong những nguyên nhân làm cho Ðề Bà Ðạt Ða biết hối hận! Vua A Xà
Thế biết trở về với Chánh Pháp.
Tiến Mạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.