TRUYỆN CỔ PHẬT GIÁO - Trang 54

Ngài A Nan biết không còn cơ hội nào tốt hơn cơ hội nầy để trình bày cho
Nan Ðà rõ đầu đuôi nên ôn tồn bảo:
- Chúng ta tuy theo một đạo nhưng mục đích chúng ta không giống nhau.
Anh nhắm một mục đích khác. Anh tu hành để được lên cõi tiên, để sống
trong hạnh phúc, riêng anh, tu hành vì cảnh khủng khiếp của địa ngục. Anh
Nan Ðà ơi! Mục đích của anh hẹp hòi. Phải lấy sự đau khổ của chúng sinh
làm đau khổ của mình, xem thường tài sản và tính mệnh của mình, phát
tâm thực hành lục độ để giải thoát vô lượng chúng sanh. Ðó là mục đích
của thầy ta, của chúng ta, của những người tu hành chân chính.
Ngài A Nan dừng lại để Nan Ðà kịp suy nghiệm. Rồi âu yếm nhìn Nan Ðà
Ngài nói tiếp.
- Anh Nan Ðà ơi! Ðường tu hành còn dài lắm, cho đến khi nào chúng sinh
không còn khổ đau. Cho nên không nhìn một mục đích cao rộng, ta sẽ dễ
nản lòng thối chí như anh, đã có lần muốn bỏ dỡ công cuộc nửa chừng.
Phải can đảm lên anh ạ! Quả lành sẽ đến với chúng ta.
Lời Ngài A Nan đi thẳng vào tâm can, vào trí óc A Nan. Từ đó Nan Ðà
công phu tu luyện với mục đích cao quý giải thoát cho chúng sanh và một
ngày kia, bước theo A Nan, Nan Ðà trở thành một đệ tử chân chính của
Ðức Phật, trở thành Nan Ðà tôn giả đáng kính mến muôn đời của chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.