TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 107

càng chịu khó kiếm đủ thức ăn, cái mặc cho cô bé hơn. Cô bé lớn lên theo
từng mùa rừng thay lá. Bây giờ cô đã thành thiếu nữ, một thiếu nữ xinh
tươi, không tên, mắt lấp lánh như nước suối, da dẻ mịn như mây trời. Càng
lớn, cô càng thêm xinh đẹp. Hổ tha về cho con gái đủ thứ từ khung cửi tới
sợi bông. Hổ không biết dệt nhưng cố làm điệu bộ cho con nuôi xem. Cô
gái sáng ý, ngày ngày mải miết tập dệt.

Mấy mùa lá nữa trôi qua. Tay thoi cô gái càng trở nên thành thục. Cô

quý hổ, coi như bố nuôi, như người vậy. Bao giờ cũng vậy, sau khi tìm
xong gạo thịt cho con gái, hổ mới đi kiếm ăn. Còn thiếu nữ không tên xinh
tươi suốt ngày suốt tháng ở trong núi. Buổi sáng, hổ dặn con ở nhà. Chiều
về tới cửa hang bao giờ hổ cũng cất tiếng trước bằng mấy câu:

- Con gái bố đâu? Con ngủ hay thức? Hôm nay con làm gì?

Bao giờ cô gái cũng nhanh nhảu đáp lại, lời lẽ vui vẻ:

- Con chưa ngủ, con đun bếp, đốt đuốc chờ bố về.

Hổ thường vào hang lúc nhá nhem tối, lúc này cây đuốc nhựa thông đã

cháy sáng cắm ở khe đá. Hổ ngả lưng để túi gạo thịt xuống. Hai bố con lại
trò chuyện, nấu nướng ấm cúng như một gia đình.

Buổi sáng ấy, cũng như nhiều buổi sáng bao mùa lá qua, hổ đi kiếm

ăn, cô gái ngồi vào khung dệt. Tiếng thoi vừa lách cách thì cô giật mình
quay về phía cửa hang. Có hai chàng trai đeo cung đang đứng lặng ngắm cô
tay đưa thoi thoăn thoắt, nhịp nhàng. Thấy thiếu nữ quay ra, họ cười chào
cô.

Sau lúc làm quen, họ kể cho cô nghe rất nhiều chuyện lạ, chuyện hay.

Lòng cô lâng lâng. Nhưng chợt nghĩ tới bố hổ, cô khuyên hai chàng về.

- Các chàng trai khỏe mạnh ơi, hãy về đi. Mũi tên nhọn của cung lớn

không sắc bằng vuốt hổ. Bố hiền với tôi nhưng ác với tất cả. Bố thương tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.