TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 110

Hổ về muộn, thấy hang tối om khác mọi khi liền cất tiếng gọi. Không

một lời đáp lại. Hổ lặng lẽ đi vào chỗ cô gái vẫn nằm. Chỉ còn chỗ không!
Mất con, hổ nhớ lắm, hổ khóc. Chưa bao giờ hổ khóc và chưa bao giờ thấy
khổ.

Nhớ lại những lần thấy có mùi hơi lạ nhưng hổ vẫn không nghi ngờ vì

quá tin con gái. Nhớ hơi người lạ, hổ lần theo đường có vết chân người.
Đường dẫn tới xóm đông người ở chân núi đá xanh. Hổ tìm được nơi con
gái nuôi ở nhưng hổ không dám vùng vẫy như trong rừng sâu, e người
trong xóm bản hoảng hốt, đuổi đánh. Hổ chỉ nằm đợi ở khu rừng thưa gần
xóm. Bà con rất tinh, biết có hổ về, ai cũng sợ. Chuyện tới tai cô gái. Nghe
kể, cô biết ngay là bố nuôi, liền lẳng lặng ra rừng tìm gặp bố.

Thương con gái, hổ than vãn: "Bố bắt được chạch cho con. Con không

ở nhà, chạch thối hết. Sao con bỏ bố?" Cô gái chỉ mong bố thương, đừng
giận cô, đừng giận người vì người cũng thương bố. Cô mời hổ vào nhà. Xin
nhà mổ bò đãi bố hổ. Nằm nhà ba ngày, hổ cuồng cẳng đòi đi. Nhà lại mổ
trâu tiễn bố hổ.

Thấy người thực bụng quý mình, lúc rể và con gái theo chân tiễn vào

rừng, hổ dặn:

- Lần này bố đi xa, đi lâu. Nếu sống, bố trở về thăm các con. Nếu chết,

bố sẽ chết dưới gốc cây già. Khi được tin ấy, các con mổ một con bò, rồi đi
theo đường rừng kia. Các con cứ chịu khó khiêng đi. Hễ đòn gánh gãy chỗ
nào thì đào hố chôn chỗ đó.

Hổ đi, hai mùa lá rụng cũng không thấy quay lại. Vợ chồng cô gái

chăm chỉ đi nương, về nương.

Chợt một hôm, những người kiếm củi trên rừng trở về báo cho người

làm nương biết tin con hổ già bữa trước về bản đã chết. Hổ chết trong rừng
sâu, bên gốc cây già.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.