TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 117

biết. Bà nhìn Páo không rời mắt. Bà nhận ra người chồng cũ quý mến của
mình. Páo ngờ ngợ mãi sau mới thấy đúng là vợ mình. Vì ăn uống sung
sướng cô béo đẹp ra, mặc váy áo mới trông cô lộng lẫy khác hẳn người
trong xóm bản. Vợ chồng Páo mừng mừng tủi tủi, vội kể cho nhau nghe
câu chuyện từ khi xa cách. Chiếc đèn thần cũ kỹ lão chủ giấu kín lắm,
không sao tìm được. Nhà có nhiều buồng. Chùm chìa khóa không lúc nào
rời tay lão. Chỉ còn cách lấy được chùm chìa khóa đó mới xong.

Vợ chồng thương nhau không dám khóc, không dám ngồi lâu. Phải

bàn mưu tính kế ngay.

Người vợ chợt nhớ ra lão có bình rượu quý chôn đã hai năm trong

vườn. Rượu ấy lão quản lý cũng không biết, ngoài vợ chồng chủ nhà.

Đêm ấy, lão chủ đi xa về. Vợ Páo mổ gà, rót rượu quý ngọt ngào mời

lão uống. Rượu thơm, đi xa về mệt, ngọt giọng lão chủ cứ uống liên hồi.
Nhưng chỉ lát sau, đĩa thịt gà chưa vơi, lão đã ngã ra say mềm, mê man bất
tỉnh.

Vợ chồng Páo dò chìa khóa mở được cửa chiếc buồng con góc nhà.

Chiếc phòng từ trước đến nay không ai được đến gần ngoài lão già, lão gian
ngoan đã giấu chiếc đèn ước trong đó.

Cầm lại đèn, Páo bèn ước nhà cửa của cải bay về quê cũ, chốn rừng

xanh núi đá tai mèo mình vẫn ở từ nhỏ với người mẹ đáng thương đáng quý
nay không còn nữa, vì lòng tham của lão già lạ mặt.

Từ đấy vợ chồng Páo yên hưởng hạnh phúc.

Họ vẫn chăm làm như ngày còn ở trong túp lều nhỏ giữa rừng. Đi

nương, tiếng khèn Páo gửi theo gió trời cùng với tiếng hát yêu thương của
vợ chàng. Tiếng khèn, tiếng hát quấn lấy nhau bay bổng vang xa gọi chim
rừng, gió núi về cùng vui với bà con nương bản:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.