TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 115

Páo gặp tai nạn nên đã bỏ đi từ lâu. Páo vòng đi vòng lại mãi, tìm được
đường lên, về khu rừng cũ với mẹ.

Páo kể cho mẹ nghe biết bao chuyện lạ. Mẹ mừng con đã khôn lớn.

Con mừng mẹ vẫn còn sống bình yên.

Cầm đèn, anh ước một tòa nhà đẹp. Tức khắc, trên mảnh đất hai mẹ

con đang đứng, đã sừng sững một tòa nhà lớn. Ngôi nhà sang trọng, đồ đạc
chẳng thiếu thứ gì. Nhìn chỗ này thức ăn đầy chảo. Nhìn chỗ kia chum
rượu bốc men thơm. Tới góc này, chăn màn đầy đủ, tới góc kia, guồng sợi
sẵn sàng.

Nghỉ ngơi, ăn uống vài ngày cho lại sức, mẹ con Páo bàn chuyện

đường dài. Páo đã lớn, cần lập gia đình. Mẹ tìm cho con cô gái đẹp người
đẹp nết. Con ưng ý, thế là nhà thêm nàng dâu. Anh chàng còn sẵn một
người bạn nữa là cây khèn, người bạn đường mà Páo ao ước từ bao lâu nay.
Đã là trai Mèo thì phải biết múa khèn, thổi khèn. Đó là tiếng hát của người
già để lại cho con cháu. Tiếng khèn bay xa, bay gần, êm ru như cuộc đời
tươi đẹp của gia đình Páo...

Nhưng một hôm người đàn ông lạ mặt, dáng điệu hung dữ năm xưa đi

qua khu rừng. Thấy tòa nhà đồ sộ, hắn nghi ngờ. Hắn vờ rẽ vào xin nước
uống và hút thuốc để xem mặt chủ nhà. Thì ra chủ nhà không phải ai xa lạ.
Hắn biết Páo đã chiếm được cây đèn thần. Nhưng mẹ con Páo không nhận
ra hắn được vì hắn đã giả trang trong bộ quần áo rách rưới và bộ mặt lem
luốc như người vừa đốt than ra.

Từ hôm đó, cứ bộ mặt và quần áo ấy, hằng ngày hắn vào nhà, khi thì

xin nước uống, khi thì ngồi hút thuốc, khi thì ngả lưng nghỉ ngơi chốc lát,
trò chuyện thân mật như người trong nhà.

Hắn nghe ngóng, dò la. Dịp may đã đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.