TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 113

- Ở đó có cái hang rất sâu. Chắc cháu chưa xuống lần nào. Ta đã đi

qua đấy. Lỡ tay, ta đánh rơi chiếc đèn thờ xuống đó. Đó là cái đèn quý, là
vật của người già để lại nên ta rất tiếc. Ta già rồi, không còn sức leo trèo
nữa. Nếu cháu xuống lấy lên được thì đòi bao nhiêu tiền, muốn bao nhiêu
vải ta cũng không tiếc. - Ông ta nói một hồi, rồi lại kéo hơi thuốc dài vẻ suy
nghĩ.

- Có thế thôi à? Xuống hang có gì là khó? - Páo thản nhiên nói.

- Ta đi ngay chứ? - Người đàn ông hỏi, đôi mắt ngời sáng.

Páo gật đầu. Chàng bảo mẹ gùi củi về trước. Páo cắt dây rừng cuộn

thành cuộn lớn vác đi. Suốt đường dài leo núi, người đàn ông luôn miệng
kể cho Páo nghe các chuyện lạ trên trời, dưới đất, trong thiên hạ. Páo quên
dốc núi cao. Chẳng mấy chốc hai người đã tới miệng hang. Páo buộc một
đầu dây vào bụng mình, một đầu để người đàn ông cầm và đứng trên miệng
hang.

Hang sâu thăm thẳm, càng xuống càng như đi vào đêm tối, mắt không

nhìn được mà phải sờ tay lần vào vách đá, chân cũng dò dẫm từng bước
khá vất vả. Càng xuống càng lạnh, thành đá ẩm ướt nhiều.

Páo vẫn lần mò, hang sâu quá, anh đã hơi ngại lại rờn rợn. Nhưng mỗi

lần nghĩ đến cảnh mẹ già vẫn còng lưng gùi củi, chân tay run rẩy, Páo
thương mẹ, anh lại cố gắng được một chút.

Anh dò dẫm bước. Lối đi hẹp dần. Đường rất trơn, mỗi lúc càng khó

đi hơn.

Bỗng trước mắt Páo le lói một đốm lửa vàng nhỏ. Páo dụi mắt xem

thực hay giả. Đúng là ngọn đèn còn đang sáng. Nhìn kỹ, Páo thấy gần ngọn
đèn là một hình thù lù lù, như đang động đậy. Một con thú rừng đang
hướng vào ánh sáng. Páo rút dao rừng, len lén bước tới. Thì ra hình thù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.