TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 129

- Tôi có phép.

- Mày có phép? Tốt lắm! Thế thì mày phải bắt cho tao một con chim

sáo, lông thật đẹp, hót thật hay. Mùa thi năm nay, ngoài thi trâu còn phải thi
chim nữa. Mày phải bắt ngay cho tao bây giờ.

Nghe chủ làng nói thế, Đam Bơ sợ quá, làm sao mà bắt được một con

chim sáo như chủ làng nói bây giờ.

Đam Bơ chợt nhớ lời dặn của mấy cô tiên liền ngậm lá vào mồm thổi.

Vừa thổi vừa ao ước có một con chim sáo lông thật đẹp, hót thật hay từ một
nơi nào đó trong rừng núi bạt ngàn bay đến.

Tiếng kèn lá thánh thót, bay bổng nghe như giục giã, như kêu gọi. Đàn

trâu ngửng cổ lắng nghe, chim trời từ bốn phương bay đến. Nước dưới suối
quên chảy, mây trên trời quên bay. Ngay chủ làng cũng đứng im phăng
phắc như có rễ mọc dưới chân.

Bỗng từ trên mây xanh, một bóng đen nhấp nhánh xuất hiện. Bóng đen

rõ dần, rõ hẳn. Kìa một con chim sáo lông đen mượt,có điểm lông trắng bên
cánh, nhằm hướng Đam Bơ lao tới. Sáo liệng mấy vòng trên đầu Đam Bơ
rồi đậu lên vai chú bé, và cất tiếng hót.

Tiếng sáo, tiếng kèn hòa với tiếng suối chảy, tiếng lá rừng xào xạc, tạo

nên khúc nhạc thần tiên.

Chủ làng thích quá, bế bổng Đam Bơ lên, luôn miệng ngợi khen Đam

Bơ tài giỏi.

Ngày hội thi đến. Trâu chủ làng chiếm giải nhất. Và sáo của chủ làng

có tiếng hót chẳng con chim nào sánh bằng. Chủ làng trở thành tù trưởng
được tin phục nhất và các tù trưởng khác lại bị thua cuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.