TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 128

đây. Trâu ngày càng đói, càng gầy. Ngày mai là ngày chủ làng ra coi trâu.
Nếu trâu gầy Đam Bơ sẽ bị chủlàng phạt.

Nghe Đam Bơ kể xong, một cô tiên dáng cao cao, có vẻ là chị cả nói:

- Đam Bơ không lo, chị em tôi sẽ giúp Đam Bơ. Này đây, - cô tiên lấy

tay ngắt một chiếc lá non trên một cành cây, đưa cho Đam Bơ rồi nói tiếp: -
Cho Đam Bơ chiếc lá phép này, khi nào Đam Bơ muốn gì cứ cuộn lá thành
chiếc kèn cho vào miệng thổi là được mọi thứ. Từ bây giờ Đam Bơ bằng
lòng đánh chiêng cho chị em tôi múa chứ?

Đam Bơ gật đầu:

- Nếu được thế thì tôi sẵn lòng.

Các cô tiên cười với Đam Bơ, rồi cùng nhau tung cánh bay vút lên

mây xanh.

Sáng hôm sau, Đam Bơ mang chiếc lá phép ra thổi. Tiếng kèn lá vừa

cất lên. Đồi núi bỗng trải ra một màu xanh. Mùi cỏ non thơm phức. Đàn
trâu thôi không chạy rông nữa. Con nào con nấy cúi đầu, gặm cỏ. Tiếng kèn
càng ngân cao, cỏ mọc càng nhiều. Đàn trâu ăn mãi, ăn mãi, bụng căng
tròn, da láng bóng lên, cổ đầy những thịt, sừng nhọn như sừng trâu rừng.

Xế chiều, chủ làng ra xem thấy đàn trâu nung núc những thịt, lão vui

lòng lắm. Lão luôn miệng nói đi nói lại một câu:

- Tốt lắm, tốt lắm!

Đột nhiên chủ làng hỏi:

- Đam Bơ, mày làm thế nào mà nuôi đàn trâu chóng béo thế?

Đam Bơ buột mồm nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.