TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 167

Nàng tiên bảo:

- Chàng cứ yên tâm! Thiếp sẽ ở nhà nấu cơm đợi chàng về ăn!

Mồ Côi đã chuẩn bị các thứ để lên nương, nàng tiên còn dặn thêm:

- Khi có gió to chàng nhớ cất ngay những tấm hình của thiếp nhé!

Chàng Mồ Côi vừa bước ra cửa vừa nói với nàng tiên:

- Lúc nào trời kéo mây gió thì ta sẽ cất luôn.

Nói xong, Mồ Côi bước nhanh lên nương. Lúa trên nương lên xanh

mướt nhưng cỏ cũng mọc tốt um tùm vì đã mấy ngày không có người lên
nương nhổ cỏ, phát những bụi cây mọc lại từ những gốc cây to đã bị chặt.
Chàng Mồ Côi đem những tấm mo nứa có hình nàng tiên treo lên chỗ lều
canh nương và chỗ chàng đang làm cỏ. Mỗi khi dừng tay cuốc, ngẩng mặt
lên là Mồ Côi lại nhìn thấy hình của nàng. Có lúc nàng như mỉm cười với
chàng. Những lúc ấy, Mồ Côi thấy khỏe hơn, làm việc được nhanh hơn. Cứ
thế, ngày ngày chàng Mồ Côi vui vẻ lên nương cào cỏ lúa, vun ngô, vun
sắn. Chiều về nàng tiên đã nấu sẵn cơm ngon canh ngọt đợi chàng. Hai vợ
chồng sống hòa thuận vui vẻ. Nhưng bỗng một hôm, chàng Mồ Côi đang
mải mê nhổ cỏ ở giữa nương lúa thì trời nổi cơn dông tố. Mây đen ùn ùn
kéo đến, gió thổi mạnh khiến cây cối ngả nghiêng, bụi đất bốc lên mù mịt.
Nhớ lời nàng tiên dặn, chàng Mồ Côi vội vàng đi cất những tấm hình của
nàng tiên. Mồ Côi có chạy nhanh đến mấy cũng không kịp. Chàng chỉ cất
được hai tấm hình cắm ở nơi gần nhất. Còn những tấm hình cắm ở xa một
chút đều bị gió cuốn đi mất. Mặc cho gió bão, Mồ Côi vẫn chạy đi tìm
những tấm hình của vợ nhưng không thể tìm thấy được thêm tấm nào cả.
Chàng Mồ Côi đành trở về nhà kể lại mọi chuyện cho nàng tiên nghe. Nghe
chồng kể lại việc những tấm hình của mình đã bị gió cuốn đi, nàng tiên lo
lắng bảo:

- Thiếp lo tai họa sẽ đến với chúng mình đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.