TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 220

mũi tên có tên Dã Tràng liền xem ông là thủ phạm, sai lính bắt ông hạ
ngục.

Dã Tràng bị bắt bất ngờ, hết sức kêu oan, nhưng mũi tên là một chứng

cớ sờ sờ làm ông đuối lý, đành chịu chui đầu vào gông. Tuy nhiên, ông vẫn
một mực xin quan xét nỗi oan uổng. Thấy vậy, quan sai lính giải ông về
Kinh để vua phân xử.

Từ đề lao tỉnh, ông lại bị điệu đi. Dọc đường trời tối bọn lính dừng lại

ăn uống nghỉ ngơi. Dã Tràng cổ bị gông, chân bị xiềng nằm trên đống rơm
buồn rầu không ngủ được. Lúc trời gần rạng, ông nghe có một đàn chim sẻ
bay ngang đầu nói chuyện với nhau:

- Nhanh lên! Chuyến này sẽ không lo đói nữa mà cũng chả sợ ai đánh

đuổi cả.

Một con khác hỏi:

- Của ai mang đến bỏ vương vãi thế?

Con nọ trả lời:

- Của vua nước bên kia. Họ toan kéo sang đánh úp bên này. Ngày hôm

qua quân đội giáo mác kéo đi liên miên không ngớt. Nhưng xe thóc vừa
đến biên giới thì bị sụp hầm đổ hết. Họ đang trở về lấy lương khác cho nên
chúng ta tha hồ chén.

Nghe đoạn, chờ lúc bọn lính thúc giục lên đường, Dã Tràng bảo họ:

- Xin các ông bẩm lại với quan rằng việc của tôi là việc oan uổng và

nhỏ mọn không nên bận tâm, mà giờ đây chỉ nên lo việc quốc gia trọng đại
thôi và còn cấp bách nữa là khác. Bọn lính tra gạn ông mãi nhưng ông
không nói gì thêm, chỉ nài rằng hễ có mặt quan, thì mới tỏ bày rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.