TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 255

Hơn một tháng đầu, đời sống của vợ chồng đã tạm ổn. Nhà thì ở chui

rúc trong hốc đá đã được đan phên che sương gió. Nước uống thì đã có
suối. Muối không có thì đã có nước biển. Nhưng còn việc kéo dài sự sống?
Hai vợ chồng nhìn vào bồ gạo đã vơi:

- Nếu như chúng ta có một nắm hạt giống thì quyết không lo ngại gì

cả.

Bỗng nhiên, một hôm có một đàn chim lớn bay từ phương tây lại, đậu

đen cả một bãi cát. Rồi chúng bay đến trước mặt hai vợ chồng kêu váng cả
lên, thả xuống năm, sáu hạt. Ít lâu sau từ những hạt ấy mọc ra một loại cây
dây bò lan xanh um cả bãi, có rất nhiều quả xanh mướt, to bằng đầu người.
Mai trẩy một quả, bổ ra thấy ruột đỏ hồng, hạt đen nhánh. Vợ chồng con
cái cùng nếm thấy vị ngòn ngọt thanh thanh, Mai reo lên:

- Ồ! Đây là thứ dưa lạ, chưa từng thấy bao giờ. Hãy gọi nó là dưa tây,

vì thứ dưa này được bầy chim đưa từ phương tây lại, từ đất liền ra cho
chúng ta. Trời nuôi sống chúng ta rồi!

Từ hôm đó hai vợ chồng cố trồng thêm cho thật nhiều dưa. Họ trù tính

ăn dưa thay cơm để đỡ phải dùng số gạo đã gần kiệt.

Một hôm, hai vợ chồng bắt gặp một chiếc thuyền đánh cá đi lạc ra

đảo. Sau khi giúp họ sửa buồng lái để trở về đất liền, Mai còn đưa biếu một
số dưa để họ đưa về cho mọi người nếm thử. Mai bảo họ chở gạo ra đổi lấy
dưa. Chỉ cách mấy ngày, con thuyền thứ nhất đã đến cắm neo ở bến, chở ra
cho hai vợ chồng khá nhiều gạo. Hai bên y ước, một bên nhận lấy gạo, còn
một bên xếp dưa xuống thuyền.

Từ đó trở đi, bữa ăn của họ đã khác trước. Ngồi bên nồi cơm trắng hơi

lên nghi ngút, vợ Mai ôm lấy con, lẩm bẩm: "Trời nuôi sống chúng ta
thật!". Cũng từ hôm đó, vợ chồng trồng thêm nhiều dưa nữa. Kết quả là
thuyền buồm có, thuyền chài có, lũ lượt đổ ra đảo đưa gạo, áo quần, gà lợn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.