TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 57

tiếng rồi đặt nắm cơm ở gốc cây, gọi Mồ Côi đến lấy cơm ăn. Đoạn, ba
chân bốn cẳng quay trở về nhà, không cần biết Mồ Côi có nghe hay không.
Lần lượt bốn cô em tiếp sau cũng bắt chước làm như cô chị. Duy chỉ có cô
út đến lượt mình đưa cơm, cô không bỏ nắm cơm ở dưới gốc cây, cũng
không gõ mõ như các chị, mà đi vào tận lều, trao tận tay Mồ Côi. Trong khi
Mồ Côi ăn cơm, cô ngồi lại. Cô hỏi thăm sức khỏe, quê quán, gia đình của
chàng. Cô cố ý ngồi chờ cho Mồ Côi ăn xong rồi mới về nhà.

Từ ngày ra ở lều, Mồ Côi vẫn làm việc như ông cụ dặn. Sáng nào

chàng cũng mài rìu vào hòn đá thần cho rìu thêm sắc để chặt được nhiều
cây. Chiều nào chàng cũng ra suối tắm, lấy hòn đá thần kỳ vào người, quả
nhiên da dẻ chàng dần dần trở lại hồng hào, tuấn tú hơn trước.

Bẵng đi một thời gian, chàng không thấy cô út đến đưa cơm. Tự nhiên

thấy buồn buồn nhớ nhớ, chàng cho là cô út cũng bắt chước các chị đặt
cơm nắm ở gốc cây, rồi vội vã trở về nhà ngay, không biết rằng cô út bận
sang giúp việc nhà bà cô ở làng bên.

Sau đó ba tháng, cô út lại về nhà bố. Cô lại đem cơm vào lều cho Mồ

Côi. Nhưng cô không thấy chàng Mồ Côi xấu xí mọi ngày mà chỉ thấy một
chàng trai mặt mày sáng sủa, da dẻ hồng hào, đầu tóc gọn ghẽ thì lấy làm
ngạc nhiên, vội hỏi:

- Chàng là ai? Chàng ở đâu đến? Chàng có biết anh Mồ Côi bị dơi ăn

mất vành tai, rứt hết mái tóc trước đây coi nương ở lều này không?

Biết là cô út không nhận ra mình nữa vì là mình đã nhờ đá thần thay

đổi nhiều lắm. Nhưng Mồ Côi chỉ gật đầu chào cô út, không thưa, không
rằng. Cô út hỏi tới hai, ba lần mà chàng chỉ cười chứ không nói một lời.
Thấy vậy, cô út đặt nắm cơm xuống sàn, quay ra cửa nhìn về phía rừng gọi
Mồ Côi. Cô gọi tới hai ba tiếng, vẫn không có tiếng trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.